Cô ta nhớ tới rất nhiều chuyện cũ.
Lúc này cảnh sát vẫn hỏi tiếp, ánh mắt Lâm Hiểu sáng quắc: “Người nhà họ Chu nói bọn họ không làm gì có lỗi với cô cả, hồi cô học cấp ba còn giúp cô đi học, cho cô khá nhiều tiền sinh hoạt, sao cô phải làm ra những chuyện như vậy?”
Dường như những lời này đã khơi gợi một chút phản ứng của Hứa Vi Vi, cô ta cười lạnh: “Giúp đỡ? Đó không phải là bố thí à?”
Cảnh sát chấn động, không dám tin cùng là một hành động mà ở trong miệng người nhà họ Chu thì quang minh chính đại. Tới miệng Hứa Vi Vi lại thay đổi tính chất, biến thành hai chữ khó nghe đến vậy.
“Người nhà họ Chu giúp đỡ tôi? Chẳng lẽ không phải vì muốn tôi làm hầu gái cho Chu Tư Mạn à?” Hứa Vi Vi đổi trắng thay đen rất chi là tự nhiên.
Chu Miên Dương ở trong phòng nghe lén nghe được những lời này tí thì hộc máu, thiếu niên tức giận đến mức đỏ mặt tía tai: “Gì mà làm hầu gái? A Luật, cậu đừng tin chị ta nói linh tinh, toàn là bịa đặt cả đấy, đã thời đại nào rồi mà giữa người với người vẫn còn chia ra đắt rẻ sang hèn tôn ti? Lần nào chị ta tới nhà bên tớ cũng tự nhiên như nhà mình ấy, lúc đến mang theo hai ba quả táo, lúc về thì cầm túi lớn túi bé, hầu gái nào mà có đãi ngộ thế chứ? Nhà tớ luôn coi chị ta là bạn của chị, chưa từng bạc đãi một lần nào!”
Nói tới rõ ràng là tốt bụng làm việc thiện mà trong mắt người được nhận thiện ý lại trở thành làm nhục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT