Chu Miên Dương ảm đạm buồn bã: “Thật ra nhà tớ đều có dự cảm là sẽ có một ngày như vậy, gần đây chị ấy vẫn luôn ngơ ngẩn, thở dài thườn thượt, hay tỉnh trước khi trời sáng, thời gian nói chuyện mỗi ngày của chị ấy với nhà tớ càng ngày càng ít, càng ngày càng im lặng kiệm lời, trạng thái tinh thần từ từ trượt xuống.” Đây là một kiểu tự nhốt bản thân, rõ ràng là dấu hiệu của điềm xấu.
Người nhà họ Chu gật đầu.
Giang Tuyết Luật nghĩ xem nên nói thế nào để nghe không đột ngột mấy: “Người tên Chiêm Vân kia là ai vậy, mọi người có ảnh của anh ấy không ạ?”
Cũng may mà tâm tư của người nhà họ Chu không đặt vào chỗ này, từ đáy lòng bọn họ coi Giang Tuyết Luật như con cháu trong nhà họ nên căn bản là không ý thức được người vai vế dưới như cậu hỏi câu hỏi này có vấn đề gì.
“Anh Chiêm Vân yêu đương qua mạng với chị tớ. Chị tớ học ở đại học Giang Châu, anh ấy thì đi du học nước ngoài, tớ cũng không rõ hai anh chị quen biết nhau như thế nào nhưng mà dù sao thì cũng yêu nhau hai năm có lẻ rồi, tình cảm của bọn họ dành cho nhau thật sự rất sâu đậm.”
“Chiêm Vân là một chàng trai rất tốt, lúc đi du học luôn đạt được thành tích dẫn đầu, năm nào cũng có học bổng, vừa có tài vừa có đức, nghe bảo còn thích làm việc tốt nữa. Cậu ấy ở nước ngoài ba năm đã lập được xã đoàn cứu giúp chó mèo đi lạc, lên tiếng vì một số điểm bất công trong xã hội, còn giúp đỡ được rất nhiều người sa ngã trở về với gia đình, tu sửa nơi che mưa che gió cho những người lang thang đã bị chính phủ địa phương mặc kệ… Nhân phẩm của cậu bé này rất tốt, bác cũng rất yên tâm khi giao phó con gái cho thằng bé, nhưng thằng bé lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”
Người nhà họ Chu lấy ảnh của Chiêm Vân từ trong điện thoại ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play