Một cô gái xinh đẹp đang ôm một đóa hoa bách hợp, cô ấy rất đẹp nhưng đôi mắt lại vô hồn, giống như một con rối gỗ bị rút cạn linh hồn, hoặc như một cái xác không hồn.
Cô ấy đặt hoa lên bia mộ, hai hàng nước mắt lăn dài, trái tim đau đớn như bị xé rách.
Trong lòng Chu Miên Dương khó chịu, cậu ấy rất muốn lớn tiếng nói một câu: “Chị! Người đã mất không thể sống lại! Chị đừng sống ở trong quá khứ nữa! Chị không thể yêu một người khác được sao?”
Đáng tiếc cô gái xinh đẹp lại không nghe được.
Linh hồn của cô ấy sớm đã chết từ khi nhận được tin dữ.
Nỗi đau lớn nhất trần gian này chính là bị ép chia ly với người mình yêu. Đáy lòng cô ấy có một nấm mồ, dùng để chôn cất tình yêu chân thành, người cô yêu nhất.
Chu Miên Dương thấy mình không thể khuyên được, đôi mắt đầy hận thù nhìn chằm chằm người đàn ông trong ảnh, cậu ấy thừa nhận người đàn ông này rất ưu tú, rất đáng được yêu, nhưng cái chết của anh ta quả thật giống như một cơn ác mộng, sau khi tin tức truyền về nước đã trực tiếp mang linh hồn của chị gái cậu ấy đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT