Chu Miên Dương đặt tay lên trán cậu: “A Luật, cơ thể cậu không thoải mái sao?”
“…” Sắc mặt Giang Tuyết Luật trắng bệch, khi cậu cúi đầu, hàng lông mi dài đen nhánh rũ xuống che đi ánh mắt, tạo thành một cái bóng mờ nhạt ở trên khuôn mặt. Trong tay cậu vẫn cầm ly sữa ấm, đốt ngón tay thon dài trắng bệch, trong ánh mắt giống như có một cảm xúc nặng nề muốn nói ra rồi lại thôi.
Mọi người càng trở nên trầm ngâm.
Thẩm Minh Khiêm nhẹ nhàng nhìn cậu: “Tuyết Luật, nếu cơ thể cậu không thoải mái thì hôm nay cậu về trước đi, tớ sẽ nhờ người đưa cậu về.” Cậu ấy chính là lớp trưởng, phải ở lại trông nhóm bạn học này. Hơn nữa nếu có Giang Tuyết Luật vẫn luôn phá hỏng bầu không khí ở đây thì có lẽ mọi người cũng không đi chơi vui vẻ được.
Phong Dương vừa nghe thấy những lời này thì cảm giác có trách nhiệm trỗi dậy: “Để tớ đi, chắc chắn là học sinh giỏi bị bệnh rồi, để tớ cõng cậu ấy!”
“Cậu làm được chứ?” Chu Miên Dương nghi ngờ hỏi theo bản năng.
“Tớ có thể gọi tài xế của nhà tớ đến đây!” Phong Dương nói đúng lý hợp tình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play