Giờ gã có ngu ngơ đến thế nào thì cũng ý thức được có gì đó sai sai, thái độ của cảnh sát quá hùng hổ dọa người.
“Vậy anh thấy vợ ông Hoắc thế nào?” Dù sao thì phòng bệnh cũng không phải phòng thẩm vấn, chất lượng ghế dựa quá kém khiến đội trưởng Tần phải thay đổi tư thế nhưng mắt anh vẫn sáng như đuốc: “Có phải anh đã từng nói ‘Bà già này xen vào chuyện của người khác, chê nghèo yêu giàu, không có bà ta thì tôi đã cưới được Hoắc Thiện Thiện từ lâu rồi, sớm muộn gì tôi cũng sẽ giết bà ta’ đúng không…”
Câu nói gốc còn khó nghe hơn, thành viên tổ chuyên án nhìn xong còn phải nhíu mày nên bọn họ chọn lọc và chỉ nói ra một phần.
Giọng điệu của đội trưởng Tần rất bình dị, giọng điệu không hề lên xuống nhưng nội dung câu nói lại khiến người trong phòng bệnh hãi hùng khiếp vía.
Đặc biệt là khi cả quá trình anh đều nhìn chằm chằm vào Lạc Vinh, đôi mắt kia sâu thẳm như ao lạnh như đã thấy rõ gì đó.
Bác sĩ lẫn điều dưỡng đều ngưng thở, động tác thay thuốc cũng ngừng lại, trộm liếc qua Hoắc Thiện Thiện đang kinh ngạc rồi lại trộm liếc qua Lạc Vinh đang bị cảnh sát canh phòng nghiêm ngặt, trong đầu nảy ra một suy đoán đáng sợ.
Không thể tin là có chuyện như vậy, điều dưỡng bịt chặt miệng, cô vẫn còn muốn nghe tiếp nhưng đã bị bác sĩ kéo ra ngoài. Hai người bước vội ra khỏi phòng để lại không gian cho cảnh sát, người nhà nạn nhân và người có thể là nghi phạm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT