Giọng điệu của đội trưởng Vương vô cùng nghiêm trọng, hoàn toàn xem nhẹ người ở đầu dây điện thoại bên kia sốc như thế nào, nói một cách khác thì những người đặt hàng sữa ở khu vực này đều xảy ra chuyện rồi. Hai người trẻ tuổi cảm thấy như có thứ gì đó trong đầu bị đứt phựt.
Bọn họ há hốc miệng, hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế cảm xúc đang trào dâng trong lòng, im lặng hồi lâu.
Cậu bé tạm thời không thể trở về Cục Cảnh sát, sau khi cậu bị xối một lượng nước lớn, sợ là vẫn còn để lại di chứng nên bắt buộc phải đưa đến bệnh viện cấp cứu. Lúc xe cứu hộ đến nơi, đôi mắt cậu vẫn còn đỏ rực gần như không mở ra được, trong miệng phát ra tiếng khóc yếu ớt, đôi lông mi dài ướt đẫm không biết là nước hay là nước mắt, hai người trẻ tuổi sợ hãi, không dám buông tay một chút nào, một mạch ôm người lên trên xe cứu hộ.
Lại thêm một người bị hại nữa sao?
Phía bệnh viện khẩn cấp tiếp nhận đứa trẻ này, sau khi một vị bác sĩ mở mí mắt và mũi miệng của đứa trẻ ra xong mới thở phào nhẹ nhõm: “Không sao cả.”
Bệnh viện lúc này cũng không hề yên tĩnh, sau khi cậu bé được chữa trị đơn giản xong thì từ từ mở mắt, cậu phát hiện bản thân mình đang nằm trên giường bệnh màu trắng. Tầm mắt của cậu hơi mơ hồ, chỉ có thể nhìn thấy trần nhà màu trắng, giường bệnh đơn gọn gàng ngăn nắp và nhân viên y tế bận rộn.
Những nơi mà đứa trẻ từng đến không nhiều, nhưng cậu biết rất rõ ràng chỗ này là bệnh viện, cậu đang ở trong bệnh viện, vì sao vậy? Đầu óc cậu bé quay mòng mòng không thể hiểu được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT