Mặt mẹ La tràn ngập vẻ kinh ngạc, nói thất thanh: “Ai vẽ bức tranh này vậy? Là ai gửi bức tranh này tới Cục Cảnh sát để tố cáo? Mà chỉ vì bức tranh này mà cảnh sát mấy người lại chạy tới trường học tìm Minh Minh ư? Đây không phải là trò đùa thôi sao!” Bà ta vẫn còn chưa xem chữ nhỏ bên cạnh bức chân dung.
Một cảnh sát nữ đứng gần đó nhắc nhở bà ta hãy đọc chữ nhỏ đi.
Mẹ La áp lửa giận ngút trời của mình xuống rồi cầm lên đọc thật cẩn thận, đọc xong ngoài sự thấp thỏm vì chọc trúng tim đen ra thì còn có cơn giận bùng lên như lửa cháy đổ thêm dầu.
Bởi vì người tố cáo đã viết tường tận diễn biến quá trình gây án của La Minh, còn viết thêm vài chữ.
Bà ta gào to: “Cái gì mà ‘Sự giáo dục không có tam quan như bao che và nuông chiều sẽ nuôi dưỡng ra một ác ma’? Người báo án này có ý gì vậy, hay là kẻ đó quen với Minh Minh nhà chúng tôi?”
Gì mà ác ma, làm gì đến mức vậy chứ!
Kiểu nói xàm xí gì thế này, con bọn họ năm nào cũng là học sinh ba tốt, là cán sự lớp ưu tú, tính cách lương thiện như thiên thần, sao mà có thể dùng từ ác ma tới hình dung con bà ta được, quá làm nhục người ta rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT