“... Cô nói gì cơ cô Từ? Có hai cảnh sát tìm tới Minh Minh nhà tôi hả?” Giọng nữ ở đầu dây bên kia cực kỳ chói tai, giọng điệu không thể nào tin nổi: “Cảnh sát tìm Minh Minh làm gì mà không báo cho phụ huynh thằng bé biết. Cảm ơn cô Từ, cảm ơn cô rất nhiều, nếu không có cô thì có khi chúng tôi còn chẳng biết mô tê gì ấy chứ.”
“Phụ huynh em La Minh không cần phải cảm ơn tôi đâu ạ.” Cô Từ che tai lại, cô ấy cảm thấy tiếng thét của phụ huynh sắp đâm thủng màng nhĩ cô ấy luôn rồi: “Hai đồng chí cảnh sát kia tới tìm La Minh để điều tra sự cố tử vong trong công viên hôm qua ấy ạ.”
Công viên hôm qua? Sự cố tử vong? Tới tìm La Minh?
Thời gian, địa điểm, sự kiện và nhân vật đều đủ. Mẹ La không phải phụ nữ trung niên bình thường nên hiểu ra rất nhanh, bà ta biến sắc: “Thế thì liên quan gì tới Minh Minh nhà tôi chứ, rõ ràng thằng bé vừa nghe lời vừa hiểu chuyện, còn không chạy tới công viên bao giờ. Cảnh sát thời buổi này đúng là chán thật, phá án không đi tìm người trưởng thành, tìm trẻ con thì được cái gì chứ.”
Ba La ngồi vắt chéo chân trên sô pha bên cạnh đọc báo, nghe vậy cũng biến sắc.
Làm gì có ai hiểu con bằng ba mẹ.
Bọn họ nhớ tới biểu hiện khác thường của con mình ngày hôm qua, thằng bé luôn trong tình trạng hoảng hốt như đi trên mây, đặt bát cơm tới trước mặt rồi mà vẫn chỉ cố ăn được một chút. Sáng dậy thì có quầng thâm mắt, sắc mặt tiều tụy, có thể đã thức thâu đêm, từ đủ loại dấu hiệu cho thấy…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play