“Cái gì? Có manh mối có ích thật hả? Để tôi xem thử xem.” Những đồng nghiệp khác cũng đứng ngồi không yên, đều đứng lên muốn cướp lấy bức tranh.
“Mấy người nhẹ nhàng tí đi, đây là bản gốc đấy.” Tiểu Vương vừa lo lắng vừa vui vẻ, hai tay cậu ta nâng niu bức tranh đưa qua cho đồng nghiệp, chỉ cho đồng nghiệp chụp ảnh hoặc nhìn một cái chứ nhất quyết không cho đám phàm phu tục tử này động vào.
“Bức tranh sinh động như thật thế này mà còn không bắt được nữa thì không làm tròn trách nhiệm rồi, nét bút này là của người tố cáo vụ án bắt cóc đòi sáu trăm triệu kìa!” Mọi người khen không dứt miệng, đồng thời cũng nêu lên câu hỏi nén trong lòng bấy lâu nay: “Nhưng mà sao người tố cáo lại biết được?”
Nếu nói gương mặt, căn cước công dân và địa chỉ là người xung quanh bán đứng.
Vậy tại sao người đó lại biết được những hành động trong tương lai chỉ mình hung thủ biết thôi? Người tố cáo lại còn cố tình gửi thư cho cảnh sát để nhắc nhở nữa chứ.
Tiểu Vương và các đồng nghiệp khác không có thời gian đi truy cứu chuyện này, đồng hồ trên tường phát ra tiếng tích tắc rất nhỏ, thời gian trên điện thoại cũng trôi đi liên tục khiến bọn họ càng xem càng lo âu.
Giờ đã là ba rưỡi chiều rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT