Nhóm người bệnh tràn đầy sự tin tưởng, nghĩ đến những bác sĩ và y tá cứu sống một ngày nào đó sẽ hóa thành thần chết cầm lưỡi liềm trong tay vì sự oán giận trong công việc, cướp đoạt tính mạng của người bệnh, thật sự là ớn lạnh toàn thân.
Hiện giờ tài liệu trước mặt bọn họ cũng tương tự như trên. Lần này là một viện điều dưỡng ở thành phố Giang Châu, đa phần những người được đưa vào đây đều bị liệt tứ chi không thể động đậy được, miệng lưỡi mất cảm giác không thể nói chuyện, nếu bọn họ bị hộ sĩ hay là nhân viên chăm sóc ngược đãi có lẽ cũng không nói lên lời.
Khi chuyến bay dừng lại ở sân bay thủ đô, nhìn qua cửa sổ của cabin, thành phố về đêm nhộn nhịp hiện ra, mọi người về tới thành phố Châu Giang dường như tượng trưng cho sự bắt đầu của mọi cuộc chia tay.
“Gặp lại.” Giang Tuyết Luật đeo chiếc túi màu đen vẫy tay nói lời tạm biệt với mọi người, bóng dáng cao gầy lẫn vào hành khách ở sân bay.
Có những người ngầu như vậy, mặc đồ màu đen, mũ đen và chiếc túi màu đen, vung tay áo lên mà không mang theo một áng mây nào.
Nhóm người tình nguyện không muốn chia tay cậu, nhưng cũng biết trên đời này không có bữa tiệc nào mà không tàn, sau khi tiễn Giang Tuyết Luật, bọn họ làm rõ nhiệm vụ tiếp theo: “Anh Mạnh, chúng ta phải nằm vùng thì mới lấy được tin tức trực tiếp đúng không?”
Mạnh Đông Thần gật gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play