Trong mơ cậu nhìn thấy “chính mình” giết người chôn thây với hai gã đồng lõa khác, bọn họ đào một cái hố sâu khoảng nửa thước, ném người vào rồi lấp đất lại xóa sạch mọi dấu vết.
Đây là chuyện thật sự đã xảy ra.
Nhưng sau hai mươi năm cậu đã không nhận ra chỗ chôn xác rồi, chỉ nhớ đại khái trong khoảng này nhưng lại không thể biết chuẩn xác là chỗ nào, là miếng đất nào ở dưới chân mình.
Dù sao thì “cậu” cũng không phải hung thủ giết người thật sự, hơn nữa đám hoa cỏ xung quanh còn chẳng khác gì nhau.
Có lẽ cần phải có một ít may mắn… Giang Tuyết Luật rũ mắt suy nghĩ một hồi rồi lại xúc đất tiếp, cuộc đào xới này kéo dài suốt vài tiếng, khi sự mệt mỏi lên đến cùng cực trong lòng cậu nảy lên chút hoảng hốt: Ai ngờ cuối tuần là thời gian vô số học sinh cấp ba nằm ở nhà nghỉ ngơi mà cậu lại rời khỏi quê nhà đi nghìn dặm để đào đất tìm thi thể. Rõ ràng hồi trước cậu cũng là một trong vô vàn học sinh cấp ba đó mà, nhưng bắt đầu từ ngày tinh tượng cậu lại bẻ ngoặt đi vào một con đường khác, dù con đường này khó có thể phân biệt, tràn ngập những điều bí ẩn.
“Treasure, tôi muốn nói với cậu vài câu.” Mạnh Đông Thần khụ khụ làm thanh giọng nói.
“Nói gì cơ?” Thanh niên trẻ dừng động tác đào xới lại, đứng thẳng lên, cậu mặc một cái áo hoodie đen, đầu đội mũ lưỡi trai cùng màu, gương mặt giấu dưới bóng râm dần hiện ra qua động tác ngoái đầu lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play