Ngày hôm sau Cao Lương không tới cửa hàng trang phục hỗ trợ nữa, giao cho Lý Tuấn Nghị lo liệu, vào cuối tuần tiệm ăn của cô cũng là thời điểm bận rộn nhất, không phải bất đắc dĩ thì không bỏ mặc được. Tin tưởng trải qua ngày hôm qua, nhân viên bên cửa hàng trang phục đã dần quen thuộc với công việc.
Buổi sáng thừa dịp còn chưa quá bận rộn, Cao Lương nắm chặt thời gian làm xong cơm trưa, Cao Cường va Cao San đều đi cung thanh thiếu niên học ngoại khóa, trong chốc lát sẽ qua ăn cơm trưa.
Cao San luôn kiên trì cùng nghị lực, cô học múa dân tộc hiện tại đã nhảy ra hình ra dáng. Năm trước trường học tổ chức buổi văn nghệ tết Nguyên Đán, cô còn dẫn dắt nữ sinh cùng lớp múa một bài khổng tước, nghe nói kinh diễm rất nhiều người, trước khi thi cuối kỳ Cao San nhận được vài phong thư tình, bị cô trực tiếp bỏ đi, theo lời cô nói: "Hừ, vào thười điểm mấu chốt còn viết thư tình, rõ ràng chính là muốn phá em học tập!" Cao Lương nghe xong dở khóc dở cười, cô phát hiện Cao San thực thông minh có khả năng, nhưng ở vấn đề tình cảm hơi trì độn, đến nay cũng không có manh mối yêu đương, có lẽ nói đứa nhỏ này đối với bản thân rất nghiêm khắc, cũng mặc kệ chuyện tình cảm, quá mức thành thục hiểu chuyện, điểm này khác hoàn toàn với Cao Phán, nếu là hai đứa có thể chia đều cho nhau thì thật tốt. Đương nhiên, đang là học sinh không yêu đương cũng khá tốt, ít nhất không ảnh hưởng học tập.
Cao Cường vốn chỉ là chơi bóng rổ tập thể hình theo yêu cầu của Cao Lương, về sau lại thật sự yêu bóng rổ. Vì đánh bóng rổ, thằng bé cao lên trông thấy, so với những đứa trẻ cùng tuổi cao hơn nửa cái đầu, Cao Lương thực hiện lời hứa, khi nó lên lớp 6 mua cho một chiếc xe đạp để đi học. Cao Cường cũng biết phấn đấu, thi đậu trường cấp 2 tốt nhất khu Thiên Hà —— trường trung học trực thuộc trường đại học Hoa Sư, làm bạn cùng trường của Cao San. Lúc trước Lý Tuấn Nghị cho trường học cho mấy đứa em có lo lắng vấn đề ngôn ngữ không thông, cho nên chọn trường dạy tiếng phổ thông, hiện giờ bọn họ ở Quảng Châu đã sinh sống hơn hai năm, ngôn ngữ đã sớm không phải là chướng ngại, bọn họ mở miệng nói tiếng Quảng Đông với người khác, đều nghe không ra là người tỉnh ngoài. Ngôn ngữ không thành vấn đề nên trường học nào cũng đi học được, chỉ cần có thể thi đậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT