Cao Lương nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn không hỏi gì, coi như không biết, Cao Phán đã thành niên, nên tự mình xử lý. Mặc kệ con bé thích Lưu Bưu cũng được, nhận lời theo đuổi của những người khác cũng được, mình không nên can thiệp, dời này kiến thức của con bé không hạn hẹp đến mức người khác chỉ dùng một quả táo là có thể dụ đi.
Cao Lương có đôi khi cảm thấy mình lo lắng quá mức cho Cao Phán, sợ vô ý một chút lại giẫm lên vết xe đổ đời trước, nhưng ngẫm lại kỳ thật chính mình cũng không để con bé thua thiệt điều gì, đời trước con bé giận dỗi rời nhà trốn đi, cũng là lựa chọn của chính nó, càng không nói đời này mình không ngăn cản gì, chỉ cung cấp điều kiện tốt nhất cho con bé, cho nên không cần thiết như đi trên băng mỏng, để con bé tùy ý phát triển đi thôi. Nghĩ thông điểm này, Cao Lương cũng liền chậm rãi thả lỏng, chỉ dặn dò Cao Phán về muộn phải cẩn thận, chú ý an toàn.
Hiển nhiên Cao Phán rất phù hợp với công việc này, theo lời cô nói trong công ty còn có nữ thiết kế nữa, còn lại đều là nam thiết kế, tuổi cô lại nhỏ nhất, cho nên ở trong công ty đặc biệt được chiếu cố. Bà chủ cũng rất coi trọng cô, tháng thứ nhất đã thông qua một bản thảo thiết kế của cô, thời gian thử việc chỉ có đúng một tháng.
Ngày phát tiền lương, Cao Phán màu quà cho tất cả mọi người, mua cho bà thực phẩm bổ dưỡng, mua quần áo cho Cao Lương, mua sách cho Cao San, mua mô hình máy bay cho Cao Cường, còn mua hộp đựng bút cho Lý Tuấn Nghị, tóm lại đều suy xét phi thường chu đáo. Cao Lương rõ ràng cảm thấy Cao Phán đã trưởng thành, không phải là cô bé mù quáng xúc động, trong lòng không khỏi được an ủi.
Tiến vào thập niên , kinh tế Trung Quốc tiến vào thời kỳ phát triển nhanh, loại biến hóa này ở thành phố lớn đặc biệt rõ ràng: Nhà cao tầng mọc lên khắp nơi, đường mới, cầu mới mọc lên nơi nơi; biến hóa này cũng chậm rãi thẩm thấu vào sinh hoạt của mọi người, nếu người chỉ quan tâm củi gạo mắm muối trong lúc nhất thời có khả năng còn chưa phát hiện ra. Cao Lương một lần nữa đi vào niên đại phát triển vượt bậc này, chính mình ở bên trong cảm thụ đặc biệt mãnh liệt. Mức sống của mọi người càng ngày càng cao, lúc đầu có người tới trong tiệm mua chút món kho còn ngại đắt, hiện tại cơ bản cũng không ai nói đắt nữa. Cao Lương cũng không tăng giá, lợi nhuận mỏng một chút, nhưng doanh số sẽ lớn hơn nữa, cho nên doanh thu vẫn tăng đầu, cô tính toán chờ trả nợ hết liền lập tức mở chi nhánh.
Nhà xưởng Lý Tuấn Nghị biến hóa đặc biệt rõ ràng, theo kinh tế tăng trưởng và mọi người chi tiêu nhiều hơn, khách quen đặt đơn càng ngày càng nhiều, điều này thuyết minh người tiêu thụ càng ngày càng nhiều. Đối với Lý Tuấn Nghị đương nhiên là chuyện tốt, đơn đặt hàng càng lớn, anh kiếm được càng nhiều. Cho nên tháng đầu năm, anh không chỉ trả hết tiền nợ ngân hàng, còn trả một phần nợ của Chu Văn Võ, đến sang nửa cuối năm, hắn có thể trả hết nợ cho Chu Văn Võ.
Sáu tháng cuối năm Chu Văn Võ làm ăn cũng có khởi sắc, doanh số bán hàng so với năm trước cũng có tăng trưởng, cũng có mười vạn đồng lợi nhuận, hắn cầm khoản tiền hơn ba mươi vạn, thuê một nhà xưởng ở khu Thiên Hà, một lần nữa thiết lập lại nhà xưởng. Mua thiết bị, tuyển nhân công, thực mau, một công xưởng nhỏ hơn ba mươi người được thành lập.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play