Cô là Phương Uyển Ngư, hôm nay cô sẽ kể cho mọi người một câu chuyện không ai khác mà chính do cô trả qua trong quá khứ.
Hiện tại Uyển Ngư đã 32 tuổi và có hai đứa con, 1 bé gái dễ thương và 1 bé trai kháu khỉnh. Chuyện cô sắp kể nó có liên quan đến 2 người chồng của cô.
Mọi người không nghe nhầm đâu là 2 người chồng, mặc dù chính phủ không có chúng ta kết hôn tận người đàn ông cùng lúc nhưng Uyển Ngư lại là ngoại lệ.
Hai người chồng của Uyển Ngư không lớn tuổi hơn cô bao nhiêu, một người lớn hơn cô 3 tuổi, 1 người lớn hơn cô 2 tuổi, không vòng vo nữa chúng ta bắt đầu vào câu chuyện thôi.
Bắt đầu câu chuyện phải nói đến vào một buổi sáng đẹp trời Uyển Ngư còn đang nằm ngủ ngon giấc trên giường thì chợt nghe tiếng chuông điện thoại reo lên.
Uyển Ngư mơ mơ màng màng nhăn mặt mà lấy tay sờ khắp chỗ cô ngủ để tìm kiếm chiếc điện thoại thân yêu của mình.
" Tiểu Ngư dậy đi, cậu mau thay đồ rồi đi đến chỗ làm đi "
Uyển Ngư còn mắt nhắm mắt mở chưa hiểu chuyện gì thì giọng từ trong điện thoại vang lên thúc giục cô nhanh chống xuống giường.
" Được tớ biết rồi, tớ đến ngay "
" Nhanh đấy nhé nếu không quản lý sẽ la cậu đấy "
" Tớ nhớ rồi, lát gặp cậu sao "
" Lát gặp "
Uyển Ngư vừa bị con bạn thân gọi dậy nhưng cô chưa xuống ngay lập tức mà ngồi trên giường nhắm mắt ngủ chút.
Được tầm 5 phút Uyển Ngư liền giật mình mở mắt và vác cái tấm thân đầy mệt mỏi xuống giường cô khẽ liếc nhìn đồng hồ.
Thì đồng hồ hiện thị chỉ mới 4 giờ 40 phút chiều, giờ vào làm của Uyển Ngư là 5 giờ 30 và 5 giờ 15 phải có mặt tại đó.
Uyển Ngư là nhân viên thử việc tại một khách sạn khá nổi tiếng ở thành phố này, cô và bạn thân của cô làm ca tối.
Một tuần Uyển Ngư làm ngày và một tuần cô làm đêm cứ mà xen kẻ nhau, cô đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân cho mình xong xuôi rồi trở ra lấy đồ vào phòng tắm lần nữa.
Uyển Ngư liền mở nước và tắm táp sạch sẽ đi ra chảy tóc cột lại gọn gàng và makeup nhẹ nhàng rồi đi đến chỗ làm.
Từ phòng trọ của Uyển Ngư đến nơi làm việc cũng mất tầm 10 phút đi xe, cô được mẹ dưới quê gửi tiền lên để cho cô sắm một con xe để dễ dàng di chuyển.
Tuy gia đình Uyển Ngư không giàu nhưng đổi lại cũng được gọi là khá giả, tuy ở dưới quê cô cũng có thể kiếm việc để làm nhưng dưới đó lương rất thấp vì vậy cô lên thành phố để làm.
Ban đầu ba mẹ Uyển Ngư không cho cô một thân một mình lên thành phố để làm, nhưng cô thuyết phục và bảo có Ngọc Tuyết đi cùng.
Ngọc Tuyết là tên bạn thân của Uyển Ngư, cô nàng ở gần nhà cô dưới quê hai đứa chơi thân với nhau từ lúc nhỏ đến hiện tại.
Ba mẹ nó rất thương và quý Uyển Ngư và ba mẹ cô cũng thế, cũng vì cô đi làm trên đây với Ngọc Tuyết ba mẹ cô mới yên tâm phần nào.
Nhưng ba mẹ lại cho Uyển Ngư một điều kiện rằng cuối tuần phải trở về quê thăm ba mẹ để ba mẹ thấy cô khỏe mạnh mới an lòng.
Uyển Ngư phóng xe được một lúc cũng đã đến nơi làm việc, cô chạy thẳng vào chỗ để xe ở phía sau khách sạn.
Và Uyển Ngư đi vào cửa sau để nhận ca làm việc, cô và Ngọc Tuyết thử việc ở đây mới 1 tháng thôi, ban đầu cô nghe bảo phải thử việc tận 2 tháng hoặc 2 tháng rưỡi mới trở thành nhân viên chính thức.
Vì là khách sạn lớn và có nhiều dịch vụ khác nhau nên việc học hỏi và thực tập có chút vất vả.
Nhưng Uyển Ngư phải cố gắng kiếm thật nhiều tiền để gửi cho ba mẹ dưới quê, côliền đi đến phòng quản lý để nhận ca.
Uyển Ngư vừa mở cửa đã thấy Ngọc Tuyết cũng đứng trong đó và một vài người khác nữ, cô liền bẽn lẻn đi vào đứng chung với Ngọc Tuyết.
" Cậu hên đó, còn hai phút nữa là trễ giờ sẽ bị quản lý la đấy "
" Tớ để quên đồ nên mới đi muộn "
" Cậu đấy lần sau phải dọn dẹp và để đồ ngăn nắp cho đàng hoàng đấy "
" Tớ biết rồi mà "
Uyển Ngư với Ngọc Tuyết thì thầm mà nói với nhau ánh mắt thì chốc lát nhìn quản lý rồi lại nhìn nhau, cô nhìn cô nàng rồi cười nhẹ và tỏ vẻ hối lỗi còn cô nàng chỉ biết nhìn tôi rồi lắc nhẹ đầu.
" Được rồi hôm nay cũng không có khách nhiều nên cứ thoải mái, nhưng không vì vậy mà lơ là công việc phải biết chừng mực nghe rõ không? "
" Dạ rõ "
" Tối nay có thể Tiểu Lão Bản sẽ ghé thăm nên mấy cô phải làm việc và biểu hiện cho tốt vào đấy "
Quản lý vừa làm giọng ra lệnh vừa lườm nguýt bọn cô, chỉ có mấy người kia là tỏ ra vẻ sợ sệt nhưng Uyển Ngư với Ngọc Tuyết dửng dưng rồi đồng thanh với mấy người kia mà chẳng tỏ vẻ sợ sệt gì mấy.
Nhưng nghe quản lý nói đến Tiểu Lão Bản sẽ ghé thăm nên làm Uyển Ngư và Ngọc Tuyết và mấy người còn lại lo lắng nhìn nhau, vì từ lúc vào thử việc ở đây cô chưa bao giờ gặp qua Tiểu Lão Bản.
Vì vậy hôm nay nghe sẽ có Tiểu Lão Bản đến nên cả bọn khá lo lắng, nhưng rồi cũng phải làm việc thật tốt nếu không muốn bị đuổi việc sớm.
Thế là Uyển Ngư và Ngọc Tuyết liền tách nhau ra nhận công việc của mình mà làm, cô phụ trách đứng ở quầy lễ tân để làm thủ tục cho khách.
Còn Ngọc Tuyết thì phụ trách về dịch vụ cho khách, khách cần gì cô nàng sẽ lấy và đem đến cho khách.
Khách sạn này có tổng cộng 15 tầng tất cả, phụ trách các tầng có tổng cộng 5 người và mỗi người trực 3 tầng.
Ngọc Tuyết trực tầng 10,11 và 12, đúng thật là hôm nay khách sạn không có đông khách, nếu có đông thì sẽ là vào cuối tuần hoặc đầu tuần.
Hôm nay là giữa tuần nên ít khách hẳn, cũng vì thể tôi rất thoải mái ngồi đó mà nghịch điện thoại, có khách thì làm thủ tục cho họ thôi cũng sẽ nhanh mà.
Uyển Ngư ngồi ở đó được khoảng 15 phút thì cô lại ngửi thấy thoang thoảng đâu đó mùi trầm hương nhẹ, nó cứ thoang thoảng trong gió rồi bay vào mũi cô.
Uyển Ngư cũng nghĩ đơn giản chắc đó là của vị khách sộp nào đang bước vào khách sạn mà thôi, cô được biết mùi trầm hương thường được giới thượng lưu sử dụng.
Vì nó mắc và có nhiều công hiệu khác nhau, nhưng bình thường người ta đốt trầm hương ở trong phòng chủ yếu làm cho phòng thơm và đuổi muỗi và nó cũng có một tác dụng về tâm linh.
Đó là Uyển Ngư nghe từ người khác bảo thể chứ cô cũng chẳng rõ thực hư ra sao, vì có khách đi vào nên cô tắt điện thoại rồi đứng lên bệ và đứng thẳng ngay ngắn.
Đúng như Uyển Ngư nghĩ, tôi nhìn ra phía cổng của khách sạn đã thấy một bóng dáng của một người đàn ông, người này rất cao và toát lên sự giàu sang rõ rệt.
Người này mang một bộ âu phục đắc giá trên người, áo sơ mi thì mở một vài nút và để hở thứ vạm vỡ kia, Uyển Ngư thất thần khi nhìn thấy người nọ.
Khi đến gần Uyển Ngư mới nhìn rõ, người đàn ông này quá đổi đẹp trai, ngũ quan tinh xảo nếu đem người này so sánh với idol nghệ sĩ chắc hẳn người này đè bẹp những người đó rồi.
Người đàn ông đó đi đến gần nhưng Uyển Ngư vẫn chưa lấy lại sự nghiêm chỉnh, người đó lên tiếng hỏi cô.
" Cô là người mới ở đây sao? "
Khi người đó hỏi Uyển Ngư còn trong hoang mang nhìn người đó hồi lâu, người đó thấy cô không trả lời liền chau mày nhìn, một lúc sao đó đầu cô mới nhảy số rồi khẽ cúi người.