Thải Vân cảm thấy tâm trạng của chủ tử chuyển biến xấu nên thận trọng khuyên nhủ.

“Nương nương, người nhìn thoáng một chút, loại chuyện này khó tránh được, dù sao trong cung nhiều nữ nhân như vậy.”

Lý trắc phi tự giễu cười “Ta biết, dù không có Tiêu lương đệ, cũng sẽ có nữ nhân khác. Ngài ấy là Thái tử, không thể nào chỉ thuộc về một nữ nhân, ta sớm đã nghĩ thông rồi.”

Thải Vân thở phào nhẹ nhõm “Vậy thì tốt.”

Nhiều người vì nhìn không thoáng mà làm rất nhiều chuyện ngu xuẩn, cuối cùng giày vò bản thân trở trên khó coi.

Ví như Bạch trắc phi.

Vì nàng ta không nhìn rõ vị trí của mình, mới ảo tưởng những điều không có được.

Lý trắc phi sẽ không để mình trở thành Bạch trắc phi thứ hai.

Lý trắc phi biết mình chỉ một trong số rất nhiều nữ nhân trong hậu cung, tuyệt đối không độc chiếm Thái tử.

Nàng ngồi trước gương trang điểm nói “Thải Vân, qua đây giúp ta chải tóc trang điểm, ta phải ra ngoài.”

“Nương nương muốn đi đâu.”

“Điện Thanh Ca.”

Thải Vân vô cùng hó hiểu “Người đến điện Thanh Ca để làm gì?”

Lý trắc phi ngồi trước gương chải tóc, cong đôi môi đỏ, ẩn ý nói “Đương nhiên là đi gặp Tiêu lương đệ.”

Nếu không thể độc chiếm Thái tử, nàng sẽ tìm thêm vài người trợ giúp.

Nơi nào có người thì có giang hồ, trong cung cũng không ngoại lệ, ở đây kết bè phái là chuyện rất bình thường, chẳng hạn như Bạch trắc phi và Trần lương viên.

Tiêu lương đệ đó trông như kẻ ngốc, bây giờ nàng ta lại được sủng ái, nhìn thế nào cũng giống một con cờ tốt.

Chỉ cần thu phục được nàng ta, Lý trắc phi sẽ có thêm trợ giúp rất lớn, sau này nếu tranh với Bạch trắc phi, thì cơ hội thắng của nàng càng lớn.

Đợi đến khi Bạch trắc phi bị giẫm đạp hoàn toàn, Lý trắc phi sẽ đứng đầu Đông cung, đến lúc đó dù không thể độc chiếm Thái tử thì ít nhất cũng có thể khiến Thái tử ở lại điện Kim Phong nhiều hơn, nếu may mắn, có lẽ còn có thể giành được ngôi vị Thái tử phi.

Thành Thái tử phi rồi, ngôi vị Hoàng hậu sẽ không còn xa.…..

Lý trắc phi càng nghĩ càng hưng phấn.

Ngũ quan của nàng xinh đẹp rạng rỡ hơn người thường, trang điểm xong trông càng quyến rũ hơn, hơn nữa nàng thường xuyên luyện múa, dáng người thướt tha, bước đi uyển chuyển, thật hấp dẫn lòng người.

Nàng cố ý thay một bộ y phục hoa lệ màu đỏ lựu, làn váy đỏ lay động phía sau, quạt tròn trong tay phe phẩy nhẹ nhàng, giữa màn sương lượn lờ dễ câu hồn người khác đi mất.

Thải Vân chân thành tán thưởng “Nương nương, người thật đẹp, nếu bây giờ Thái tử nhìn thấy người, nhất định sẽ động lòng với người.”

Lý trắc phi mỉm cười.

“Vậy ngươi cầu nguyện trên đường đi chúng ta có thể gặp được Thái tử Điện hạ đi.”

Điều không ngờ là trên đường đến điện Thanh Ca, các nàng thật sự gặp được Thái tử.

Trong lòng Lý trắc phi vui mừng khôn xiết, uyển chuyển hành lễ, giọng nói quyến rũ ngọt ngào.

“Thần thiếp bái kiến Thái tử Điện hạ.”

Lúc này tâm tình Lạc Thanh Hàn vẫn không tốt lắm.

Vốn hắn muốn đến điện Thanh Ca thả lỏng tâm trạng, không ngờ lại gặp Lý trắc phi.

Hắn lạnh nhạt nói miễn lễ.

Lúc đứng dậy, Lý trắc phi vô tình giẫm phải gấu váy.

Nàng kêu lên một tiếng, cả người ngã về phía Thái tử!

Lúc này Lạc Thanh Hàn giơ tay lên.

Ai cũng nghĩ hắn sẽ đỡ Lý trắc phi.

Ngay cả bản thân Lý trắc phi cũng nghĩ như vậy, nàng ngập tràn chờ mong, trong lòng toan tính, sau khi được Thái tử đỡ, nàng sẽ ngã vào lòng ngài ấy.

Đến lúc đó mỹ nhân trong lòng, không tin ngài ấy sẽ không động lòng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play