Edit: Lan Điềm Điềm
Đổng Thiếu Ân chậm rãi tiến lại gần, Lạc Thừa Thu chỉ giương mắt nhìn y, đến khi cảm giác mềm mại ấm áp trên môi mình, Lạc Thừa Thu khép hờ mắt sau đó đưa tay ôm lấy Đổng Thiếu Ân, làm sâu thêm nụ hôn này…
Ngay lúc Lạc Thừa Thu chủ động thì Đổng Thiếu Ân hơi lui về sau một chút, để người trước mặt nắm quyền điều khiển.
Cứ như vậy, mới sáng sớm Lạc Thừa Thu và Đổng Thiếu Ân đã chào buổi sáng bằng nụ hôn sâu kiểu Pháp. Sau một hồi, hai người mới tách ra.
Tại lúc Lạc Thừa Thu rời đi, trên khuôn mặt quanh năm không biểu cảm của Đổng Thiếu Ân xuất hiện một tia mê ly.
“Đứng lên đi, hôm nay chúng ta còn ra ngoài chơi nữa.” Lạc Thừa Thu mỉm cười nói, Đổng Thiếu Ân nhìn hắn, khẽ gật đầu.
Rửa mặt xong, hai người cùng xuống lầu, lúc này bảo mẫu đã làm xong bữa sáng. Hai người ngồi vào bàn ăn thì thấy hôm nay có cà rốt xào với ớt xanh. Kể ra thì đây là món Đổng Thiếu Ân không thích ăn nhất, cho dù ngửi mùi thôi cũng không thích. Nhưng cố tình Lạc Thừa Thu lại thích, cho nên Đổng Thiếu Ân cũng không nói ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT