Lê Húc thấy hắn khóc đến chân thành, liền hỏi: “Anh và vợ lần cuối cãi nhau là khi nào?”
“Chúng tôi căn bản là không cãi nhau bao giờ, không tin anh cứ đi hỏi hàng xóm láng giềng, chúng tôi trước nay không mâu thuẫn gì.”
“Thật sao? Nhưng đồng nghiệp vợ anh nói, trên phố từng gặp qua 2 người, hai người đi cùng một chỗ mà lại cách nhau hai mét, không hề giao tiếp, có chuyện này sao?”
Đổng Trung Kiệt sửng sốt, như đang cố gắng nhớ lại, cuối cùng mới nói: “Chuyện đó xảy ra khi nào? Chúng tôi có đôi khi cũng giận dỗi, nhưng vợ chồng mà, đều là đầu giường đánh nhau cuối giường hòa. Tôi nói không cãi nhau bao giờ là nói không cãi nhau lớn, không có mâu thuẫn gì. Có đôi khi tôi ăn tỏi sống, vợ ghét bỏ mùi, liền cách xa tôi một chút. Tôi hút thuốc, vợ cũng sẽ ghét bỏ tôi, chuyện này đâu thể coi là cãi nhau?”
Hắn càng nói càng kích động: “Ai nói tôi và vợ mâu thuẫn, tôi đi tìm hắn ta, nói vớ vẩn! Phải mỗi ngày tay trong tay đi ra ngoài mới gọi là quan hệ tốt à? Chúng tôi đều đã gần 40 tuổi, sao có thể như vậy dính líu, lại còn nói kỳ cục, quá đồi phong bại tục, tôi…… Vợ tôi là người tốt như vậy……”
Đổng Trung Kiệt nói rồi lại nghẹn ngào: “Không nói, người khác muốn nói gì thì nói đi, chờ tôi an táng người nhà xong, sẽ đi tìm họ. Mộ còn chưa chọn được, người còn ở nhà lo liệu tang lễ, đồng chí, anh yên tâm, tôi không náo loạn, chờ chôn cất xong rồi nói sau. Đến nỗi người khác nghĩ gì tôi không quan tâm, các anh tưởng thẩm vấn tôi thì cứ thẩm vấn đi, dù sao tôi không nói dối lấy một câu!”
Lê Húc thấy hỏi không ra gì, liền đi cùng Trâu Trác ra ngoài. Trâu Trác nói: “Hắn này giọng nói nghe cũng bình thường mà sao hồi phục nhanh thế nhỉ, chỉ một buổi trưa đã ổn rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play