Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, lâu đến mức Vương đại nhân không kiên nhẫn nỗi nữa đã rời đi rồi thì Chu Ngọc mới xuất hiện trong tầm mắt Dương Hề. Lúc này Chu Ngọc rất gầy yếu, áo bông dày trên người hắn không thấy đâu nữa. Ngay cả đôi giày dưới chân cũng được đổi thành đôi giày vải chắp vá.
Hắn đẩy về một chiếc xe đẩy cũ nát, trên xe là một chiếc lều cỏ chắn được gió tuyết. Dương Hề vừa nhìn là biết Chu Ngọc đã đem áo bông và giày đi cầm.
Bởi vì bọn họ bị người khác canh chừng cho nên không thể động tới tiền giấu trong người dù chỉ là một văn, tất cả tiền bạc bọn họ sử dụng đều phải có nguồn gốc. Càng không thể để lộ ra dấu vết có bất cứ sự sắp xếp nào, nên diễn thật là bất ngờ và chật vật một cách hoàn hảo để kẻ thù lơ là cảnh giác. tytnovel.net
Tử Hằng òa khóc nói:
- Cha, cha có lạnh không?
Vì để có phương tiện, lúc nãy Chu Ngọc mặc hai chiếc áo bông mỏng mà bây giờ trên người chỉ còn một chiếc áo mỏng, cho dù có lạnh cũng chỉ có thể nhịn, nói:
- Cha không sao.
Trong lúc nói chuyện, Chu Ngọc lấy ra dây thừng và mấy tấm ván gỗ từ chiếc lều cỏ. Dương Hề vừa đi qua nhìn đã phát hiện sự khác thường của mấy tấm gỗ, trên mặt gỗ có mấy cây đinh dài bèn hỏi:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT