Đoàn người đi vòng qua phủ thành rồi tiến về hướng Nam, mới vừa tăng tốc khởi hành được ba ngày, còn chưa ra khỏi Bình Châu thì linh cảm xấu của Chu Ngọc đã ứng nghiệm, bọn họ bị nhốt trong huyện thành không ra được.
Trong ba ngày đó hai gia đình cũng không dễ chịu gì, Ngô gia bị binh lính tuần tra cướp một con lừa mà Chu gia cũng tốn ba lượng bạc và một ít lương thực. Mặc dù bọn chúng càn quét vơ vét tài sản nhiều đến mức mọi người bực bội, nhưng trên đường chỉ có dân chúng bình thường là gặp tình huống đó, còn đội buôn thì lại an toàn, không chỉ không bị chúng vơ vét mà còn được chúng hộ tống đi một đoạn. Dương Hề nghẹn cục tức trong bụng, có giỏi thì lấy tiền của thương nhân và nhà có quyền có thế đi, chỉ biết ức hiếp dân chúng mà thôi, thuế má nặng nề đã đủ khiến dân chúng khổ sở rồi lại còn vơ vét của dân nữa chứ!
Bây giờ đoàn người không ra khỏi thành được nên Chu Ngọc thương lượng với Ngô đại ca:
- Bây giờ tạm thời không thể rời đi được, nếu chúng ta ở khách điếm thì tốn tiền quá, vậy nên ta muốn tìm người môi giới để thuê một căn nhà, đại ca cảm thấy thế nào?
Ngô Sơn đáp với giọng buồn bực:
- Cứ làm theo ý ngươi đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT