Đoàn người Chu Ngọc đợi thêm một lúc, xác nhận không còn ai nữa mới đi ra khỏi rừng, đốt thêm một đống lửa để sưởi ấm, chân ai nấy cũng đều đã bị đông cứng tới không còn cảm giác.
Dương Hề tự nhận bản thân đã kiên cường hơn, vậy mà lúc này lại không kìm được mà hốc mắt ửng đỏ. Thật sự rất khó chịu, chân của nàng vùi trong đống chăn một hồi lâu cũng chưa ấm lên nổi. Mãi tới khi Chu Ngọc mở áo bông ra chùm chân cho nàng thì nó mới ấm lên.
Vì đứa con trong bụng cho nên Dương Hề không từ chối, cảm thấy không khó chịu nữa bèn nói:
- Em không sao.
Chu Ngọc cũng không chịu nổi. Hắn lạnh muốn chết, trong ngực còn đang ôm lấy đôi chân lạnh lẽo của vợ, sau khi xác nhận chân vợ đã ấm lên, hắn mới tròng giày bông khô ráo vào cho vợ.
Diệp thị đưa túi nước ấm cho con gái, Chu tiểu muội cũng bị lạnh đến rưng rưng nước mắt. Đàn ông con trai còn không chịu nổi huống chi là đàn bà con gái. Cả tối nay, đoàn người không nghỉ ngơi được bao nhiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play