Cuối cùng mỗi nhà mua một con lừa, sau đó hơi thất vọng quay về khách điếm. Lòng vòng một hồi, mọi người phát hiện trong sân của khách điếm có nuôi hai con la. Ngô gia bèn ra giá cao hơn thị trường để mua một con.
Có lừa và la kéo xe trượt tuyết rồi cho nên người có thể lên xe trượt tuyết ngồi, đi một ngày đường dài gấp ba lần đi bộ.
Kinh thành là thủ đô cho nên những thôn trấn xung quanh được coi là an toàn, trên đường không có sơn tặc. Ra khỏi phạm vi gần kinh thành là không thể đi đường mà không dè chừng. Không tới hai ngày, hai nhà đã ra khỏi phạm vi kinh thành, tìm một cái thôn có vẻ lớn nghỉ ngơi một đêm rồi sáng sớm hôm sau lại vội vã lên đường.
Dương Hề chuẩn bị xong bữa sáng. Họ đã ăn hết củ cải và cải thảo rồi, hôm qua mới đổi với người dân trong thôn một ít cải thảo và dưa muối, cho nên bữa sáng hôm nay là một chén cháo nhỏ, một chén canh trứng cùng với một dĩa dưa muối.
Lần này căn phòng ở trọ không tệ lắm, giường sưởi trong phòng được đốt âm ấm dễ chịu làm cho Tử Hằng nằm trong ổ chăn ấm áp không chịu dậy. Chu Ngọc vào phòng đánh thức con trai, tự mình mặc quần áo cho thằng bé khiến thằng bé ngại ngùng nói:
- Cha, con tự mặc quần áo được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT