Dương Hề ra hiệu cho Chu tiểu đệ dừng lại nghỉ ngơi. Nàng đã loáng thoáng nhìn thấy mấy người Chu Ngọc, trái tim lơ lửng cuối cùng cũng có thể trở về chỗ cũ rồi.
Chu tiểu đệ hét vài câu về phía trước, xe trượt tuyết dừng lại. Không lâu sau, mấy người Chu Ngọc chạy tới. Ngô gia vây quanh Ngô Sơn, Dương Hề và Chu tiểu đệ vây quanh Chu Ngọc xác nhận không bị thương liền nở nụ cười. Khung cảnh này làm Dương Tam lập tức trở nên cô đơn, đáy mắt hiện lên vẻ hâm mộ nhưng rất nhanh đã biến mất. Cậu ta vui vì lần này có thể gia nhập đội ngũ.
Chu Ngọc thuật lại sơ sơ mọi chuyện cho người nhà nghe. Dương Hề nhìn sang Ngô gia, như vậy cũng tốt, sẽ không làm cho Ngô gia cảm thấy quá tàn nhẫn, nhưng vẫn đủ để Ngô gia yên tâm rằng bọn họ không phải người quá nhân từ.
Diệp thị im lặng nãy giờ. Bà tìm lý do cho việc thay đổi của con mình, tất cả là do biến cố gia đình tạo thành. Dương Hề cảm nhận được tâm trạng của mẹ chồng, nàng cũng không biết nên an ủi như thế nào, chỉ có thể chuyển chủ đề, nói:
- Có được nhiều lương thực như vậy, đợi lát nữa nghỉ ngơi chúng ta sẽ nấu cơm.
Chu Ngọc lấy ra một cái túi cất trong ngực, nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT