Ở phía Tây của ngọn núi, Ngô Sơn tìm một chỗ vắng vẻ để đào huyệt chôn theo ý Chu Ngọc. Tuyết đã được dọn dẹp sạch sẽ, quan tài đóng kín được thả xuống huyệt. Việc chôn cất không dễ dàng, có thể thấy được lúc Ngô gia đào huyệt đã gian nan biết bao.
Bàn tay của Chu Ngọc bị đau rát do ma sát nhưng trong lòng hắn lại chẳng hề đau. Bất đắc dĩ hắn mới phải án táng cha tại nơi này, hắn thật có lỗi với cha.
Trên đường trở về, đám người Chu Ngọc còn tranh thủ nhặt thêm củi. Lúc về tới thì Dương Hề đã nấu xong cháo chờ mọi người về ăn.
Nữ quyến Ngô gia không có một ai tới, rõ ràng là đã được Ngô Sơn dặn dò. Dương Hề đợi Chu Ngọc thả bó củi xong mới nói:
- Cháo nấu xong rồi, ăn thôi.
Chu Ngọc và Chu tiểu đệ vẫn rất trầm mặc, cùng nhau ăn bữa sáng trong bầu không khí im ắng. Bữa sáng chỉ có cháo không có gia vị, ngay cả Tử Hằng nhỏ tuổi nhất cũng không kén ăn. Biến cố làm cho đứa trẻ này trở nên trưởng thành và ngoan ngoãn hơn.
- chuyển ngữ bởi Trinh của Autumnnolove -
Sau khi ăn sáng xong, Diệp thị phá vỡ bầu không khí yên tĩnh:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT