Trần Binh lên cơn sốt, khắp người hắn đau đến chết đi sống lại, các tế bào trong cơ thể giống như bị rách ra lại lành lại. Hắn dựa lưng vào tường, hai mắt nhắm lại cố gắng chịu đựng cơn đau

Trần Văn nhìn đội trưởng nhà mình chịu đau đớn trong lòng cũng sốt ruột

" Ngươi không phải nói chỉ cần hết sốt là sẽ không sao sao, Trần ca đây là đang chịu cực hình, có phải sẽ bị biến thành tang thi hay không "

Chu Lạc lười quan tâm đến người này, cậu lấy từ trong ba lô ra một thanh sô cô la lên ăn hồi phục thể lực. Đợi Trần Binh thức tỉnh trời cũng gần tối rồi, cậu phải chuẩn bị để quay về nhà, xem ra bồn chứa xăng này hôm nay không thể lấy rồi

" Này ngươi nói gì đi, nếu Trần ca hôm nay gặp chuyện gì ta liều chết với ngươi " Trần Văn nhìn thái độ Chu Lạc trong lòng càng tức giận, nhìn sang Trần ca lòng lo lắng đành đi đến bên cạnh hắn ngồi xuống

Một tiếng sau Trần Binh cũng mở mắt, hắn nhìn sang Chu Lạc, cậu đứng dậy nhìn ra ngoài cửa sổ

" Đến lúc rời đi rồi "

" Trần ca anh tỉnh rồi, trong người cảm thấy thế nào, có khó chịu không " Nhớ đến Chu Lạc vừa nói, Trần Văn liền không đồng ý " Trần ca vừa mới tỉnh lại, làm sao có thể đi theo chúng ta ra ngoài "

" Tôi không sao, các cậu chuẩn bị đi" Nói xong từ tay Trần Binh liên tục phát ra những ánh sáng tím nhấp nháy

" Trần ca anh cũng có năng lực này, vậy tốt rồi lần này chúng ta có thể lấy được xe chở bồn xăng rồi " Trần Văn vui vẻ nói

Chu Lạc đen mặt, bồn chứa xăng này chắc chắn thuộc về cậu, đám người này vậy mà vẫn còn nghĩ đến, vậy phải xem ai có đủ năng lực mới được

Trần Văn đi đến mở cửa, Chu Lạc nhanh chóng trèo lên xe của mình, có tiếng động nhanh chóng hấp dẫn đám tang thi đến đây

" Nhanh lên, nhanh lên xe " đám người nhanh chóng chèo lên xe, tang thi kéo đến càng lúc càng gần

" Này cậu mau lái xe đi, mau khởi động xe đi " nhìn tang thi càng gần Trần Văn hoảng hốt vỗ liên tục vào tay Chu Lạc, thúc giục cậu mau chóng lái xe đi

Chu Lạc vẫn bình tĩnh khởi động xe, đến khi đi ra khỏi chỗ này đến đoạn đường không có tang thi mới dừng lại

Chu Lạc hỏi " Đi chỗ nào "

" Nếu không trước tiên về căn cứ Kim Dương đi " Trần Binh nói

" Chỉ đường đi " Chu Lạc đồng ý, bây giờ trời đã sắp tối, trên đường về nhà sẽ gặp nguy hiểm

Càng đi đến gần căn cứ Kim Dương, tang thi trên đường gặp được càng ít

Đến nơi mọi người đều nhảy xuống xe

" Vào thôi, nhìn xem căn cứ của bọn ta có so được với căn cứ chỗ cậu không " Trần Binh nói, dẫn đầu đi vào, cho đến bây giờ hắn vẫn cho rằng Chu Lạc là người của căn cứ khác, đang ra ngoài làm nhiệm vụ mà thôi

Chu Lạc cũng không buồn giải thích mà im lặng đi theo sau, những người khác cũng lần lượt theo sau

" Căn cứ tuy rằng mới thành lập không lâu nhưng cũng rất ra dáng căn cứ "

Có người ở bên ngoài nhìn thấy Trần Binh bị thương, quấn băng gạt trên tay thì mặt biến sắc

" Trần ca, đây là "

Trần Binh nói " Cứ làm theo trình tự thông thường thôi "

Căn cứ có quy định, bất kì ai ra vào căn cứ đều phải ở bên ngoài quan sát, chờ đến khi xác định là người bình thường, thì mới có thể đi vào trong

Rất nhiều người muốn đi ra ngoài, nhưng lại vì quy định mà từ bỏ, bọn họ sợ sau khi ra ngoài rồi sẽ không trở về được nữa, sợ sẽ biến thành thức ăn trong miệng tang thi

Ở bên trong căn cứ thì khác, mỗi ngày căn cứ đều phát đồ ăn cho mọi người, mặc dù ăn không đủ no nhưng miễn cưỡng cũng không chết đói được, hơn nữa còn không phải đối mặt với tang thi bên ngoài

Chu Lạc theo đám người Trần Binh vào khu kiểm tra, nói với Trần Binh

" Anh không phải nhân viên cấp cao sao, chẳng lẽ không có đặc quyền "

" Chỉ là một phó đội trưởng nhỏ bé, ở bên ngoài cũng phải liều mạng, nào có phải nhân viên cấp cao " Trần Binh cười khổ, hắn nếu là nhân viên cấp cao thì làm gì phải ra ngoài, thì cũng sẽ không gặp những chuyện như hôm nay, cơ thể còn vì vậy mà sảy ra đột biến

Mặc dù nguy hiểm trùng trùng, nhưng chuyến đi này lại đáng giá

Năm người cùng nhau kiểm tra trong 24 giờ, vì thế được ở trong phòng có giường, có chăn màn, đồ đạc sắp xếp giống như ở trong trường học

" Đây là quy trình bắt buộc, chỉ cần là người đi ra ngoài, khi trở về phải bị quan sát " Trần Binh nằm ở giường đối diện nói với Chu Lạc

Chu Lạc cũng mệt mỏi nằm xuống nghỉ ngơi, hai tay ôm kiếm trước ngực. Mọi người cùng mệt mỏi, nằm trên giường nghỉ ngơi

Một đêm bình yên, sau 24 giờ không có vấn đề gì mọi người được thả ra, cùng ra ngoài với bọn họ còn có một đám khoảng 30 người nửa, nháy mắt mọi người đều xếp thành hàng

Trần Binh tự giác đi trước, Chu Lạc đi ở phía sau, Trần Văn thì đứng sau lưng cậu, quan sát mọi người đảm bảo không để ai va,vào cậu

Trong đám người đông đúc, Chu Lạc như nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, một cái thân hình nhỏ nhỏ đang chen chúc, vì quá nhỏ nên được một thanh niên cường tráng xách ngồi lên vai

Đợi đến khi Chu Lạc muốn nhìn rõ thì bóng người đó đã biến mất

Trần Văn thấy Chu Lạc thất thần thì lo lắng hỏi " Cậu bị sao vậy "

" Không có việc gì chứ " Trần Binh cũng lo lắng " Hay là do nghỉ ngơi không tốt, nếu không tạm thời qua bên kia nghỉ ngơi một lát "

" Không có việc gì, đi thôi ta muốn gặp sếp của các ngươi " Chu Lạc lắc đầu thầm nghĩ là mình nhìn lầm rồi, bọn họ đang ở ngoại ô thành phố làm sao có thể xuất hiện ở đây

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play