Hậu Duệ Của Hoạn Quan

Chương 359: Ngày thứ 117 nhận sai cha (7)


1 tháng

trướctiếp

Từ trong quỹ tích làm ăn của Niên nương tử có thể nhìn ra được, điều nàng chú trọng hơn vẫn luôn là công thương nghiệp, xây cửa hàng ở phương Nam, đả thông đường vận chuyển toàn quốc, các loại đồ chơi nhỏ thần kỳ thú vị, không ngừng tăng trưởng lượng lương thực nuôi sống được cả nước… đột nhiên có một ngày, nàng bỗng dưng mở ra nghiệp vụ tích trữ gia tài cho các khách hàng lớn, bản thân logic của nghề này đã không hợp lý.
Nếu như Liên Đình có mặt ở đây, có lẽ hắn còn có thể nói thêm một điều, bình thường mở ngân trang đều là dùng tiền của người khác để sinh tiền, nhưng trước khi Niên nương tử chết, nàng đã bàn giao xong chỗ thuộc về tương lai của tất cả sản nghiệp, vậy ý nghĩa mà nàng để khách hàng lớn cất tiền ở chỗ nàng là gì chứ? Những khách hàng lớn kia tại sao lại đưa cho nàng nhiều tiền như vậy?
“Người khác lý giải chuyện này như thế nào, thảo dân không tiện nói. Nhưng Tiên đế sẽ cảm thấy thế nào, chắc hẳn trong lòng Bệ hạ hiểu rõ.”
Nếu như nói lúc mới đầu khai chiến với Man tộc, chẳng qua là Tiên đế khấu trừ quân lương theo lệ, trực tiếp không đưa quân lương nữa thì một câu keo kiệt có thể giải thích được rồi. Cho tới sau này chiến sự vẫn chưa hoàn toàn kết thúc, Bắc Cương Vương đã một lần nữa dâng thư bày tỏ– tuy đã phá Vương đình, nhưng tàn tướng dẫn theo ấu chủ vẫn có khả năng phản kháng, hy vọng Hoàng huynh không nên xem thường, nhưng Tiên đế vẫn cứ khăng khăng làm theo ý mình, bắt đầu trắng trợn giải trừ quân bị.
Lúc này mới dẫn đến vợ chồng Bắc Cương Vương không thể không dùng quân thủ thành chỉ hơn 8000 người đến nghênh chiến toàn bộ binh lính ngựa xe còn sót lại của Man tộc đã vây hãm dưới thành.
Hoàng đế thầm nghĩ, nếu như không phải cuối cùng quân sư của phụ vương thuyết phục được quân coi giữ Nhạn Bắc đến cứu viện, cả Bắc Cương đều đã bị thiết kỵ của Man tộc đạp bằng, tạo nên một trận sinh linh đồ thán. Tuy rằng cha mẹ của hắn vẫn lấy ít thắng nhiều, khó khăn thắng được trận chiến mấu chốt cuối cùng, nhưng vào trận chiến trước đó với vương đình Man tộc, cơ thể của họ sớm đã mệt mỏi kiệt sức rồi, vết thương cũ chưa lành lại thêm vết thương mới, sau khi vất vả chống đỡ đến lúc viện quân tới liền qua đời.
Hoàng đế lúc đó cũng chẳng qua là đứa trẻ 8-9 tuổi, vừa phải trấn an đệ đệ đừng sợ hãi, còn phải trấn giữ vương phủ, trấn an dân chúng thấp thỏm lo âu trong thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp