Hậu Duệ Của Hoạn Quan

Chương 321: Ngày thứ 107 nhận sai cha (2)


1 tháng

trướctiếp

Làm “người khác” trong triều đại Tiên đế thật là khổ không nói hết. Trên đường lên núi không có nước uống, thức ăn cũng không, Tiên đế còn không cho phép bọn họ “lười biếng” chút nào, phải đi đều tốc độ và quy củ khi leo lên đỉnh núi cao. Hoạn quan và cung nhân càng không được lơ là, bọn họ không chỉ phải giữ tinh thần phấn chấn mà còn phải luôn sẵn sàng, trong đội leo núi phải chạy đi chạy lại, lên lên xuống xuống.
Mỗi năm, số lần Tiên đế lên núi Thang không xác định, tránh nóng, săn bắn, tắm suối nước nóng... chỉ cần nhớ ra là lại lên một chuyến. Những khổ ải này mỗi năm Liên Đình đều phải chịu đựng vài lần, sớm đã hình thành ký ức cơ bắp.
Mặc dù Liên Đình nói hời hợt, nhưng Nhứ Quả càng nghe càng tức giận. Đến mức ngay cả núi Thang cũng bị cậu giận cá chém thớt, phồng má tức giận. Cậu không còn thấy nơi này đẹp nữa!
Ngược lại, Liên Đình giơ tay gõ nhẹ vào cái trán sáng bóng của con, không hiểu đầu óc nhỏ bé của cậu suốt ngày nghĩ linh tinh cái gì: “Con sẽ không nghĩ rằng ta dẫn con lên núi để ôn lại khổ cực chứ?”
Nhứ Quả hai tay ôm đầu, ngơ ngác nhìn cha: “Không phải sao?”
Tất nhiên là không rồi.
Dù Tiên đế không giống con người, nhưng núi Thang là vô tội. Thực tế, Liên Đình còn khá thích nơi này, bởi vì nơi đây không chỉ có những kỷ niệm không vui thời của Tiên đế mà còn có những ký ức đẹp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp