Hậu Duệ Của Hoạn Quan

Chương 130: Ngày thứ 46 nhận sai cha (1)


3 tháng

trướctiếp

Con ôm cha mà như ôm lấy mặt trăng, cha vừa ấm áp lại dịu nhẹ, không chói chang.
Nhứ Quả cố gắng suốt ba ngày, cuối cùng cũng viết được 109 chữ này. Đừng hỏi bé làm sao biết được con số chính xác, đếm từng chữ một mà còn có thể không biết sao? Còn đếm đi đếm lại tổng cộng 3 lần!
Bài tập này có cả mở đầu, thân bài, kết thúc, có cả so sánh và ẩn dụ, còn có cả vần điệu.
Nhứ Quả tỉ mỉ xem xét bản nháp nhiều lần, sau khi xác nhận không có lỗi mới bắt đầu chép lại lên giấy Tuyên được Bất Khổ đề cử. Bé viết cẩn thận, nét chữ ngang dọc đều tăm tắp, không có một giọt mực thừa nào. Nhứ Quả bỗng có cảm giác thành tựu, bé đặt tay lên hông, ưỡn ngực đứng trước bàn sách đọc lại tác phẩm của mình một lần nữa. Nhứ Quả cảm thấy mình chính là bậc thầy gieo vần. Tuy có vẻ như bé vì gieo vần mà không để ý tới “sống chết” của cha, cơ mà vẫn phải công nhận bé rất giỏi!
Đại sư Bất Khổ vốn đang ngồi thiền bên cạnh, thấy Nhứ Quả đắc ý ra mặt bèn tò mò ghé đầu lại xem. Hắn đọc lướt qua tác phẩm của Nhứ Quả, không kìm được “tính ham học”: “Dám hỏi tiên sinh, chữ “đôi” trong đôi mắt không viết như vậy đâu nhỉ?”
Còn cả “gương mặt”, “như”, chưa kể những chỗ khoanh đỏ, chỉ nhìn sơ qua cũng đã phát hiện ra ít nhất 5 lỗi sai.
“Bọn con còn chưa học mấy chữ này.” Liên tiên sinh nói một cách dõng dạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp