Chờ đến khi Tạ Vãn U thu thập đủ số lượng Cốt Sinh Hoa và trở về Ma Cung, trời đã khuya.
Sau một ngày dài chiến đấu trong đống xương cốt, không chỉ cơ thể nàng đầy bụi bặm mà còn cảm giác như mùi hôi thối từ đống xương đã bám vào người. Dùng nhiều lần Trần Quyết vẫn không thể tẩy sạch, nàng dứt khoát ngâm mình trong hồ nước lạnh để rửa sạch hoàn toàn và thay trọn bộ y phục.
Nước hồ lạnh thấu xương, nhưng Tạ Vãn U vốn có Băng linh căn, vận chuyển linh lực trong người liền chống đỡ được cái lạnh đó.
Sau khi ngâm một lát, Tạ Vãn U khoác một chiếc áo màu trắng, tóc còn ướt sũng, cúi đầu buộc lại dây lưng.
Lúc này, nàng nghe thấy tiếng cào cửa và một giọng trẻ con vang lên: "Mẫu thân, người tắm xong chưa?"
"Tắm xong rồi." Tạ Vãn U bước nhanh ra mở cửa, liền thấy tiểu gia hỏa đang ngồi xổm ngoài cửa, cái đuôi vẫy vẫy, ngửa đầu nhìn nàng. Tạ Vãn U bế nó lên và hôn nhẹ theo thói quen: "Bảo bối, sao không ở trong phòng chờ mẫu thân?"
Tạ Chước Tinh nheo mắt, ngượng ngùng nói: "Nước hồ sâu lắm, Tiểu Bạch sợ mẫu thân đột nhiên quên cách bơi, nên muốn canh chừng mẫu thân."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT