Lúc chuẩn bị quay trở về, cô đi chọn quà mang về cho mấy người bạn, Lâm Giáng đi dạo đến một cửa hàng thủ công, cô nhìn trúng một cái bookmark bằng gỗ, lúc định cầm lên ngắm kĩ thì có người nhanh chân đến trước.
“Đẹp quá.”
Người đó cười, mái tóc đuôi ngựa được buộc lên cao.
“Nhường cho tôi đi, tôi thực sự rất thích nó.”
Không phải là Trình Vân Xuyên thì còn ai được nữa.
Lâm Giáng nhớ đến một câu thơ: Ninh kỳ thử địa hốt tương ngộ, kinh hỉ mang như đoạ yên vụ.*
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT