Lục bị ngăn lại ở trước cửa Thẩm Hòa Ninh đã biết kế hoạch của mình chệch hướng, và điều này sẽ càng khiến Bạc Thời Dư hãm sâu vào vũng bùn không thể tìm thấy ánh sáng. Nhưng vỗ về và cảm giác an toàn cô góp nhặt cho anh bao ngày qua sẽ bị xóa sạch hoàn toàn vì hành động “chạy trốn” vội vàng lần này.
Cô giả vờ ngủ, anh vừa bước chân ra khỏi nhà đã tranh thủ bỏ đi, cứ như thể không muốn ở lại thêm một phút nào nữa, nếu anh trở về chậm một chút, có lẽ chờ anh chỉ còn căn nhà trống rỗng.
Thẩm Hòa Ninh thử hình dung tâm trạng của anh mà trái tim đã quay cuồng.
Đầu gối bị nắm chặt đến mức hằn đỏ, đến lúc ép sát vào ngực anh, cô tự cắn tay mình để phân tán sự chú ý, giọng nói vẫn hết sức chân thành: “Anh đừng sợ, em không đi đâu cả... Dù ai đã nói gì với anh, dù trước kia xảy ra chuyện gì, dù anh... tự nhận bản thân mình thiếu hụt, anh à, tình cảm của em với anh không vì lý do nào khác, chỉ đơn giản là em yêu anh thôi.”
Tiếng nói khàn khàn đứt quãng, lời lẽ lộn xộn, cũng chẳng quan tâm tới an ủi nữa, nhưng cô chắc chắn anh đã nghe hiểu lời mình.
Bạc Thời Dư thoáng dừng lại, hai mắt xoáy sâu vào cô, tiếng thở trầm thấp như siết chặt ngũ tạng, đôi môi mỏng tái nhợt của anh cong lên thành một nụ cười, nhưng động tác vẫn không dừng lại.
“Bảo bối cùng biết... nói dối anh à.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT