Giáo sư trên bục giảng nói câu cuối cùng, đồng hồ cũng vừa vặn chỉ 3 giờ 30 phút. 
Toàn bộ sảnh đường im phăng phắc, như một thước phim vừa ấn nút ‘pause’, chỉ có vị giáo sự dịu dàng, văn nhã và cô học trò mày mặt tràn đầy sức sống đứng cuối dãy dường như bứt ra khỏi tầng không gian này. Cho dù cách nhau một khoảng cách dài dài, cùng dòng người đông đúc, nhưng hai ánh mắt tựa như có một sợi dây vô hình, dù có bất kỳ vật cản nào vẫn chẳng ngăn trở được chúng dính lấy nhau. 
Bạc Thời Dư liếc nhìn Thẩm Hòa Ninh, cánh tay hạ xuống, ra hiệu cô ngồi chờ mình, bên môi nụ cười mỉm như ẩn như hiện. 
Nhưng chờ đến khi anh cầm máy tính lên, chuyển ánh mắt về phía tập thể sinh viên đang ngẩn người phía dưới, ánh mắt lập tức trở về vẻ xa cách, hờ hững ngày thường. Ánh mắt đó mang theo một sự nghiêm nghị không thể xâm phạm, giống như tất thảy thế gian phồn hoa này chẳng điều trần tục gì chạm được đến tim anh, giống như mọi thứ xung quanh với anh đều bình đẳng, giống như tình cảnh trước mặt đây hoàn toàn chẳng dính dáng gì đến Bạc Thời Dư. 
Toàn thể sinh viên đại học y hoàn toàn rơi vào trạng thái mất hồn, lạc phách, trợn mắt há mồm nhìn về phía trước, lại máy móc quay đầu nhìn về phía Thẩm Hòa Ninh, họ lớn đến từng này chưa từng gặp người nào tiêu chuẩn kép như thế. 
Không phải, chuyện này khoan hãy nói, đây không phải trọng điểm của vấn đề, trọng điểm phải là —-
Sau một hồi chết lặng, người nào đó rốt cuộc không kìm được kêu lên một tiếng kinh ngac ngắn ngủi, rồi lại hoảng hốt che miệng, tuyệt vọng cúi đầu vì sợ bị giáo sư Bạc nhìn trúng. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play