Thẩm Hòa Ninh cảm giác như cả người rơi vào một hồ nước sâu ấm áp.
Hồ nước sâu không chạm được tới đáy, cô không ngừng rơi xuống, càng xuống sâu bên dưới nhiệt độ càng nóng hơn, cô sắp không thể thở nổi, vậy mà đó vẫn chưa phải điểm cuối cùng.
Hồ nước trong vắt, sạch sẽ, nhưng lại vô cùng ấm áp. Ấm áp và mềm mại quấn lấy cô thật chặt chẽ, khăng khít, cuốn đi toàn bộ sự tỉnh tảo còn sót lại trong Thẩm Hòa Ninh, không ngừng nhấn chìm cô trong sự đê mê khó cưỡng.
Cả người nhẹ bẫng, không còn chút khí lực nào, chân như bước lên những đám mây giòn xốp vô thực. Mặc dù toàn thân chìm trong đầm nước nhưng Thẩm Hòa Ninh vẫn khát đến mức khó kiềm chế, theo bản năng hơi ngước đầu lên tìm nguồn nước, cần cổ mảnh khảnh, mong manh tạo thành một đường vòng cung tuyệt đẹp.
Giữa đầm nước sâu hun hút, ngước nhìn lên là cả một bầu trời pháo hoa rực rỡ đến chói mắt, sáng đến nỗi khiến mắt cô nheo lai. Dưỡng khí dần dần bị hút cạn, rồi ở khúc cao trào khi mà cả cơ thể căng lên trong niềm hân hoan khó tả hàng nghìn đốm sáng vỡ ra, tựa dải ngân hà tráng lệ.
Ngoài cửa sổ ánh trăng trong trẻo đã bị tầng mây mờ lặng lẽ che khuất, chỉ còn lãng đãng vài tia sáng yếu ớt, lọt qua rèm mây phủ xuống nhân gian.
Thẩm Hòa Ninh không biết đã mấy giờ rồi, tay cô vẫn chỉ một mực níu chặt góc chăn, đầu ngón tay nóng rát, ê ẩm, nhạy cảm đến mức dường như chỉ cần một sự động chạm nhẹ cũng có thể tạo ra thương tổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT