Mười mấy người đứng lộn xộn trong lều y tế cỡ lớn, không khí vẫn thoang thoảng mùi máu tanh nồng và thuốc sát trùng nồng nặc từ trong khu phẫu thuật, mành bị xốc lên mang theo mưa lạnh xối xả từ bên ngoài, tiếng nước mưa trút xuống đinh tai nhức óc, như chợt kéo ngày tận thế đến trước mắt, khắp nơi chỉ còn lại sự im lặng đến mức khó thở.
Không ai nói chuyện, mới đầu còn có tiếng hít thở nặng nề, dần dần biến mất hoàn toàn, không thể cử động, không thể chớp mắt, máu thịt trên người đông lại thành băng từng chút từng chút, chỉ một tiếng động bất kỳ cũng có thể nhẹ nhàng giẫm nát từ đầu đến chân một người.
Mãi đến khi dụng cụ trong tay Bạc Thời Dư đổ “ầm” một tiếng, đồ vật bên trên rơi tan tác dưới đất mới như phá vỡ cơn mê đang đông đặc lúc này.
Bạc Thời Dư gượng dậy dù không có chống đỡ, dáng người cao lớn thẳng tắp của người đàn ông giống như bị một con quái vật vô hình không ngừng đè nặng, anh không đứng vững được, lảo đảo sắp ngã, túm lấy tất cả những thứ có thể bắt được trong tầm tay, ép mình không được ngã xuống, chậm rãi hỏi: “Cậu có biết cậu đang nói cái gì không?”
Giang Nguyên không phải người thích khóc, trên đường chạy tới đây đã nhịn đến mức hốc mắt ê ẩm đau, giờ thấy Bạc Thời Dư như vậy thì không nhịn được nữa, lập tức khóc không thành tiếng nói: “Nếu không chắc chắn, em làm sao dám… Làm sao dám tới nói cho anh, xe bị lật khoảng hơn hai tiếng trước, em vừa mới biết được, trong lúc vô tình nhìn thấy sợi dây chuyền này trong đống di vật, không biết em đã hỏi bên đó bao nhiêu lần, xác nhận hết lần này đến lần khác nhưng đều nhận được câu trả lời là không ai còn sống.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT