Thẩm Hòa Ninh cảm giác trước mắt có một tấm lưới có thể che phủ cả cuộc đời cô, mỏng đến mức giống như chỉ cần duỗi tay là có thể bắt được rồi phá vỡ, sau đó sẽ nhìn thấy tất cả những thứ sau lưng, tay cô đã vươn ra phía trước, không biết là sợ hãi hay không thể tin nổi mà cứ dừng lại ở chỗ đó, không dám tiến lên phía trước dù chỉ là một chút.
Tay cô run rẩy bưng cốc lên, không ngừng uống nước, cả khóe miệng lẫn chiếc cằm nhỏ xinh đều bị thấm ướt, ngay sau đó đã gọi điện thoại cho cậu của bạn cùng phòng.
Lần đầu tiên không có ai nghe máy, cô liền gọi cuộc thứ hai, mãi đến khi được kết nối.
“Ngại quá Hòa Ninh, bên cậu đang bận, mọi người đều tới khu vực xảy ra thiên tai, chỉ còn lại mình cậu bận tối mắt tối mũi ở Viện nghiên cứu ——”
Thẩm Hòa Ninh nắm chặt điện thoại, hỏi từng chữ một: “Cậu ơi, mọi người là chỉ những ai ạ?”
Cậu dừng một lát: “Chính là đội hình ở lần phẫu thuật trước, chủ yếu toàn là những cây lớn của khoa chỉnh hình.”
Cổ họng Thẩm Hòa Ninh bị chặn kín đến mức nói từng chữ khó khăn: “Đều đi hết, chính là theo sát bước chân bệnh viện Thánh An sao ạ, ngoài việc chi viện cho khoa chỉnh hình ở vùng xảy ra thiên tai thì còn có lý do khác hay không ạ?!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT