Cô lại liếc mắt nhìn nhãn hiệu một lần nữa, xác định độ cồn không đáng lo ngại nên lập tức hòa cùng mọi người uống hơn nửa chai, đến khi nhận ra đầu mình nặng trĩu, cô đã không thể tự đứng lên một mình.
Thẩm Hòa Ninh đỡ trán, tay nắm chặt chai rượu, nồng độ cồn tích tụ sau đó tăng vọt lên làm cô khó có thể thích nghi, cô cũng không phải kiểu thích chơi đùa làm loạn với người ngoài sau khi say rượu, cơ thể dần mất đi khả năng hành động một cách tự do, cũng không thể mở miệng nói chuyện, chỉ có thể cố giữ động tác ban đầu theo bản năng để mình không bị trượt xuống.
Lý trí vẫn còn, nhưng đã không đủ để cô nghĩ được rõ ràng, chỉ cảm thấy mùi rượu nồng nặc xông lên đầu hết trận này đến trận khác, tầm mắt cũng bắt đầu mơ hồ.
Trong phòng đông người, còn có hệ thống karaoke riêng, sau khi vui đùa ầm ĩ thì bắt đầu rối loạn, các cô gái chơi đến không biết trời đất gì, mọi người tắt đèn lớn trong phòng đi, chỉ để lại mấy dãy đèn nhỏ để tạo bầu không khí rồi bắt đầu ca hát, không thèm để ý rõ là ai ở gần ai, rất nhanh đã hòa thành một đống lộn xộn, cũng không ai đặc biệt chú ý tới trạng thái bất thường của Thẩm Hòa Ninh.
Thẩm Hòa Ninh cố giữ tỉnh táo, khàn giọng gọi người quen mấy câu, nhưng trong phòng quá ồn, tiếng nói vừa ra khỏi miệng đã bị nhấn chìm, cô nuốt xuống một cách khó khăn, sờ điện thoại của mình, muốn gọi điện thoại.
Nhưng ngón tay vừa mới chạm vào, chuyên viên trang điểm lấy rượu cho cô đã tới gần, đầy quan tâm hỏi: “Ninh Ninh, em không sao chứ?”
Thẩm Hòa Ninh nắm điện thoại: “Gọi, gọi cho người đầu tiên trong danh bạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play