Toàn bộ Lâm Giang Tiên mang phong cách đình viện kiểu Trung Quốc, để đảm bảo tính riêng tư cho mỗi phòng bao, hành lang được thiết kế bao quanh bởi những đường ngoằn ngoèo, trừ phi tới gần, nếu không rất khó nhìn thấy người ở các hướng khác.
Trên mặt đất là tấm thảm thủ công với hoa văn sẫm màu trải dài khắp bề mặt, khi gót giày giẫm lên cũng không có âm thanh. Tuy nhiên, tiếng giày cao gót chỉ thuộc về một người người nào đó, cộng thêm những lời nói ngọt ngào dễ thương của cô, cố tình lại rõ ràng như một thứ vũ khí sắc bén đâm vào lòng người, vực nước sâu bị khuấy động dữ dội cũng mơ hồ vỡ đê.
Giang Nguyên cảm giác hoảng sợ như ngày tận thế ập đến, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi vẫn đang nắm xe lăn, nhưng lại không dám tự tiện đẩy về phía trước.
Nhớ tới cảnh tượng vô tình gặp phải lúc vừa rồi, da đầu cậu bắt đầu tê dại, không biết nên thuyết phục ai trong hai người rời đi trước.
Bạc Thời Dư rũ lông mi, ánh mắt dán chặt vào hai sợi dây thừng giữa cổ tay.
Dường như có một mũi băng sắc nhọn đang treo trên đỉnh đầu, sẵn sàng rơi xuống và đâm vào lồng ngực anh bất cứ lúc nào, ly rượu vừa uống va chạm với lục phủ ngũ tạng, kích thích ra sự ngột ngạt khó có thể thích ứng.
Ngón tay có chút cứng đờ lạnh lùng lướt xuống cổ tay áo sơmi, phủ lên mặt trên của hạt đậu đỏ, chỉ còn lại bạch ngọc Quan Âm không có thất tình lục dục lộ ra bên ngoài, mỉm cười nhìn anh chăm chú, như thể một sự châm chọc cực lớn, bị bàn tay anh nắm chặt, nhiệt độ càng trở nên lạnh băng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT