Từ trước đến nay, anh luôn là người dịu dàng tao nhã, mặc dù thân thể tàn tật, anh cũng không bao giờ tỏ ra lúng túng.
Nhưng giờ phút này, người đàn ông bị té ngã giống như phát điên, nghiêm giọng gọi tên cô, khàn khàn sợ hãi, vặn vẹo tan vỡ, quần áo dính đầy bụi bặm, làm mọi cách để nhích người về phía trước, giành giật thời gian của cô.
Lan can không đợi người, Thẩm Hòa Ninh chuẩn bị ngã ngửa ra sau trong tiếng vỡ vụn hoàn toàn. Giang Nguyên sắp bị dọa chết, mau chóng chạy tới, vội vàng nắm lấy cánh tay cô vào giấy phút cuối cùng.
Mặc dù có nắm được, nhưng lại bởi vì quá trơn mà tuột tay, tuy nhiên cuối cùng cũng giảm bớt được lực va chạm, xoay chuyển được phương hướng của Thẩm Hòa Ninh. Tuy rằng cô vẫn bị ngã, nhưng may mắn cả người không đập xuống, mà chỉ ngả người ra sau đụng vào bên cạnh, vai lưng và đầu đều bị va đập.
Giang Nguyên sợ tới mức muốn nôn hết cả gan mật ra ngoài, khi nhìn xuống, cậu mới phát hiện bên dưới đài quan sát không phải loại vách đá khủng bố gì, mà là một con dốc tương đối nhẹ nhàng, nếu thật sự ngã xuống cũng không tới mức xảy ra chuyện lớn, nhưng chắc chắn sẽ bị thương nghiêm trọng hơn hiện tại.
Cậu thở phào một hơi, thấy vị trí của Thẩm Hòa Ninh đã ổn định, cậu vội vàng xoay người muốn đỡ Bạc Thời Dư, mà người đàn ông ngã trên mặt đất dính đầy bụi bẩn đã lao tới đây, ôm chặt lấy Thẩm Hòa Ninh còn đang choáng váng thất thần, như muốn khảm cô vào máu thịt trong lồng ngực.
Bàn tay bị cọ rách của Bạc Thời Dư chạm vào đầu Thẩm Hòa Ninh, cảm thấy hơi ướt át, anh run rẩy buông tay ra, đưa tới trước mắt, giữa khe hở các ngón tay toàn màu đỏ tươi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT