Thẩm Hòa Ninh nghe Bạc Thời Dư dùng mấy từ đánh giá về nụ hôn đầu của mình, vành tai nóng bừng, tiến lại gần nhìn kỹ miệng vết thương trên khóe môi anh, không đột ngột, một màu đỏ sậm, ngược lại hiện ra vẻ hấp dẫn kỳ lạ.
Giống như vị thần không có dục vọng đứng trên đám mây, bị chính tay cô kéo xuống hồng trần phá giới, hoặc là một chút máu tươi dính lên bạch ngọc, có cảm giác cấm kỵ khiến hơi thở của con người trở nên gấp gáp.
Thẩm Hòa Ninh xem đến mê hoặc, bất giác chỉ còn cách anh nửa cánh tay, áp sát về phía trước là có thể hôn anh một cách tỉnh táo, ký ức đêm qua cứ theo đó mà ùa về, nhiệt độ cơ thể của cô âm thầm lên cao, đôi môi vô thức hé mở, hấp thụ thật nhiều dưỡng khí.
Cô nhìn chăm chú vào đôi mắt Bạc Thời Dư, hoảng hốt nhận ra ánh mắt anh đang dừng trên môi cô, chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi rồi lại êm đềm dời đi, tựa như ảo giác của cô vậy.
Khi nhìn nhau lần nữa, trong mắt càng có vẻ âm u thâm trầm, không thể thăm dò cảm xúc, Thẩm Hòa Ninh kéo dài âm điệu, nhẹ giọng nói: “Nếu em hôn kém như vậy, chắc chắn những khía cạnh khác trong tình yêu cũng không đạt tiêu chuẩn, nếu không cải thiện thứ hạng của mình, sau này khó tránh khỏi bị người lừa gạt, ngay cả em gái anh cũng sẽ bị kéo vào, cho nên…… thầy giáo Bạc, anh dạy em đi.”
Trái tim cô đập thình thịch, sợ lý do của nhân cách phụ quá giả dối, khi anh cẩn thận suy nghĩ sẽ nghi ngờ cô, trực tiếp vạch trần và cự tuyệt.
Sau mấy chục giây dài dòng, cuối cùng Bạc Thời Dư cũng đẩy cô về phía sau, dùng tay ấn lên vai cô, nhìn như thu liễm sức lực, nhưng trên thực tế, cô lại bị anh khống chế, không thể cử động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play