Thẩm Hòa Nịnh cảm giác được bản thân mình đang run rẩy, không phải lạnh hay sợ hãi, mà là loại xúc cảm từ ngón tay người đàn ông truyền tới, lạnh băng và tê dại, nó bị kéo dài chạy dọc theo gương mặt bị anh khống chế tiến vào thân thể nhu muốn nổ tung.
Anh hành động không tiện, chân không thể co lại theo ý muốn, hơn nữa từ trước đến nay thân ở địa vị cao, cho dù phải cúi người cũng không sử dụng biên độ quá lớn, cho nên khi hai người đến gần nhau, anh sẽ vô thức nâng cô lên.
Giống như giam cầm và nhốt cô lại, cũng như tự mình giữ thân trong sạch, không cho phép cô làm càn quá mức, chính là loại cảm giác nghiêm nghị không thể xâm phạm.
Anh vẫn đeo chiếc kính gọng vàng, cổ áo sơmi cài cúc đến tận cùng, vải vóc trên người như được huân mùi gỗ trầm hương, như có như không bao bọc lấy Thẩm Hòa Ninh.
Tượng Quan Âm bằng ngọc trắng trên cổ tay rất lạnh, theo động tác của anh nhẹ nhàng cọ qua gương mặt Thẩm Hòa Ninh từng chút một, khiến cô không khỏi thở dồn dập, không hiểu sao muốn cuộn tròn chân lại, muốn ôm anh chặt hơn.
Nhịp tim Thẩm Hòa Ninh đập nhanh, lồng ngực chấn động tới mức mơ hồ đau đớn, không nhịn được nhẹ giọng gọi anh: “Anh.”
Loại khoảng cách này nói gần thì không quá gần, nói xa lại không đủ xa, Thẩm Hòa Ninh nhìn khóe môi nghiêm nghị của Bạc Thời Dư, nhiệt độ cơ thể rất nóng, cô nắm lấy ngón tay anh, muốn tránh thoát, rồi tiến lại gần hơn chút nữa.
Bạc Thời Dư không dao động, năm ngón tay thon dài với những khớp xương rõ ràng giống như con thú nhỏ không thành thật.
Vành mắt Thẩm Hòa Ninh đỏ hoe, bám riết không tha tiếp tục nắm giữ, sức lực thiếu nữ có hạn, nhìn như giãy giụa, nhưng thực tế lại đang vuốt ve, chà xát liên tục dọc theo các xương khớp ngón tay của anh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT