2.
Đệm mềm nên có độ đàn hồi tốt, lún xuống nảy lên vài lần dẫn đến cơ thể tôi và anh ta kề cận với nhau mấy lần.
Cứu mạng!
Tôi cảm thấy cái khăn tắm của anh ta sắp rớt ra rồi!
Quý Bạch không hổ là lớn hơn tôi nửa tuổi, tới lúc này rồi mà anh ta vẫn có thể bình tĩnh nhìn thẳng vào mặt tôi, nhìn khoảng tầm 2 phút.
Không biết tôi có gặp phải ảo giác không, hình như tai anh ta đỏ lên thì phải?
“Em trắng quá, lén dùng mỹ phẩm à?”
Cái đờ mờ nhà anh!
“Anh trai, anh đừng nói linh tinh, em không hề!” giọng làm nũng.
Quý Bạch cau mày, có vẻ như đang nghĩ lại nội dung trong quyển nhật ký, anh ta lập tức nhấc người dậy tránh xa tôi một chút.
Tiếc là hành động của tôi nhanh hơn anh ta, nhanh chóng xoay người một cái, Quý Bạch bị tôi đè dưới thân.
Anh ta đơ luôn rồi.
Có vẻ như anh ta không nghĩ rằng tôi có thể to gan đến vậy.
Tôi nhéo nhéo mặt của Quý Bạch, nhìn gần mới thấy mắt anh ta rất sáng, bờ môi căng bóng sáng mịn nhìn có vẻ rất đáng hôn.
Đệt! Tôi đang nghĩ cái dell gì vậy?
Tôi chầm chậm ghé vào tai Quý Bạch, nhếch khóe miệng lên: “Anh trai, hiện tại chỉ có hai chúng ta, anh có muốn làm một cặp anh em nguy hiểm với em không?”
Nói thật, nếu tôi là Quý Bạch đêm nay chắc chắn sẽ chạy.
Tuy nhiên tôi đoán sai rồi.
So với tôi thì Quý Bạch có vẻ khó chơi hơn rất nhiều.
Đến đêm, khi tôi đang ngủ ngon lành đột nhiên cảm thấy có người tiến lại gần.
Tay người đó run run chạm vào mặt tôi, lực tay đó giống như đã nhẫn nhịn rất lâu rồi cuối cùng cũng có được sự đồng thuận.
Tôi đột nhiên tỉnh lại.
Mở to mắt thấy khuôn mặt của Quý Bạch đang ở rất gần.
Tôi bị dọa đến hồn bay phách lạc luôn rồi.
“Nửa đêm nửa hôm, anh bị điên à?”
“Anh có biết như thế này có thể dọa chết người không?”
Quý Bạch không nói gì, cứ như vậy nhìn tôi.
Có vẻ như đang quan sát, chăm chú lại có tính công lược.
Còn nhớ lần đầu tiên gặp mặt anh ta cũng nhìn tôi như vậy.
Lúc đó tôi nghi ngờ anh ta muốn đánh tôi nhưng vì có mối quan hệ anh em nên không dám ra tay, nếu không thì tại sao anh ta chỉ nhìn như vậy với mình tôi?
Nhẫn nhịn ngần ấy năm, tối nay cuối cùng cũng không chịu được bùng phát rồi?
Đệt mợ! hình như tôi không đánh lại anh ta.
“Tô Chiết, anh đã nghĩ rất lâu rồi, em thật lòng sao?”
“Thật giả cái gì cơ?”
Tôi mơ hồ không hiểu, sau khi ý thức được anh ta đang nói về vấn đề trong cuốn nhật ký, lập tức tỏ ra ngượng ngùng và xấu hổ nói: “vâng!”
Quý Bạch nghe xong nhấc tay lên.
Anh ta định đánh nhau với tôi à? Kích thích vl.
Tôi nắm tay thành nắm đấm, hoàn toàn không ngờ tới Quý Bạch nắm lấy bàn tay tôi, dịu dàng đặt ở trên đầu anh ấy, giống như một con chó lớn đã tìm được chủ nhân của mình, ánh mắt tỏ vẻ trung thành.
“Tô Chiết, sau này anh chỉ cười với em, đừng nhốt anh trong nhà, được không?”
Sốc óc vcl, chuyện quái gì đang xảy ra thế?
Có vẻ như do thấy quá ảo ma, tôi nghi ngờ bản thân còn đang nằm mơ.
Mãi cho đến khi tôi xuống lầu đi siêu thị mua bánh kem, nhìn thấy một mỹ nữ bắt chuyện cùng anh ta, anh ta lạnh lùng tỏ vẻ như là bức tượng sống nói: “Không, tôi có người yêu rồi.”
Sau đó tôi nhận được tin nhắn của Quý Bạch: “Không cần còng tay anh lại đâu, anh sẽ tự khóa mình lại.”
Cái bánh kem trong tay tôi rơi bộp xuống đất.
Hình như không giống những gì tôi nghĩ cho lắm.
Ai mà biết được, tôi bị dọa sợ tới mức còn không dám về nhà, chạy vội đi tìm Lâm Vu uống rượu.
“Người anh em, tao cảm thấy sự việc có vẻ dell ổn lắm, tao không nắm chắc được.”
Lâm Vu nghe xong, uống một ngụm rượu.
“Yên nào anh em, anh trai mày thông minh như thế, chắc chắn nhận ra mày cố ý dọa anh ta. Mày nghĩ mà xem, phản ứng của người bình thường sao có thể như vậy được?”
“Tao nghi là lão ý đang diễn kịch đấy, muốn xem xem định làm gì tiếp theo?”
Mắt tôi sáng lên: “Ái chà, mày đừng nói, mày đừng nói nữa.”
Quý Bạch là một tên quỷ mặt lạnh, còn không biết chửi bậy bao giờ. Nếu như không nhìn thấu được thủ đoạn của tôi, thái độ của anh ta không thể thay đổi nhanh như vậy.
“Vậy tao phải làm thế nào?”
“Chơi một trận lớn đi, mày biết chơi cờ mà, ai buông tay trước là người đó thua.”
“Còn phải dựa vào mày.”