Tôi Có Người Chồng Tốt Như Anh Ấy, Sao Phải Giành Người Của Chị?
Bác gái Lục nghe vậy, trong lòng nào còn có gì không hiểu. Lý Dục Tài chẳng những không thích cô ta, còn vô cùng phản cảm. Họ ngồi xe lâu như vậy tới, một miếng nước cũng không uống được, tới đây lại bị người thành phố châm chích. Sắc mặt bác gái Lục cũng hơi mất khống chế.
Không thể nói chuyện được với Lý Dục Tài, nói bóng nói gió với Lục Chiêu Đệ: “Đi thôi, không nghe người ta nói còn ở lì đây làm gì? Giống như đây là bảo địa gì vậy, phi!”
Lý Dục Tài tức giận, nói: “Mời các người lập tức rời khỏi.”
Chính vào lúc này, đám anh em không mua được cổ vịt của Lý Dục Tài đều chạy tới, đều là đám trai trẻ độ hai mươi, có chút sung sức, không nhìn ra bên này đang nổi sóng ngầm, nói: “Náo nhiệt ghê ta.”
Sau đó vào nhà nói: “Cậu nói món vịt đó của Lục Hương làm kiểu gì vậy, ngon như thế, hôm nay lại không mua được.”
Lục Chiêu Đệ cực kỳ nhạy cảm với cái tên Lục Hương, từ sau khi tráo dâu, giống như cũng tráo luôn vận khí. Mỗi lần cô ta thê thảm, bên Lục Hương lại ngày càng tốt đẹp, không ít người trong thôn nói ra nói vài. Cô ta liền nghĩ sau khi kết hôn với Lý Dục Tài vào thành phố sẽ vả mặt Lục Hương, ai ngờ người chồng săn sóc kiếp trước thoắt cái lạnh lẽo vô tình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT