Buôn Bán Có Chút Tiếng Tăm
Hai người không ngồi được xe của Lục Hương, chỉ đành ngồi xe buýt. Nhân viên bán vé xe buýt thật sự rất giỏi nhét người, trong chiếc xe không to bị nhét chật ních không thể ngồi được.
Xe chưa đi, mùi mồ hôi thối đã nồng nặc trong toa xe, Lục Chiêu Đệ ngửi xong hơi buồn nôn. Đợi xe chòng chành chạy đi, sắc mặt Lục Chiêu Đệ cũng tím ngắt, cô ta càng buồn nôn.
…
Lục Hương ngồi xe ba bánh, đội cái mũ rơm do Phó Cầm Huy tặng cho cô, mặt trời lên cũng không sợ. Tới cung tiêu xã, Phó Cầm Huy dựng sạp giúp cô. Anh đẩy xe ba bánh tới sân sau cung tiêu xã khóa lại.
Lục Hương vừa đứng vững đã nghe thấy chủ sạp xung quanh nói: “Sao hôm qua cô không tới, rất nhiều người tới tìm cô.” Chỉ muốn ăn một miếng như vậy.
Lục Hương nói: “Cổ vịt này không phải lúc nào cũng có thể mua được, có thì làm một chút, không có thì thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT