Đã Bái Đường Chính Là Vợ Chồng
Nhưng lại bị Lý Dục Tài nói một câu: “Tránh ra.”
Thiếu kiên nhẫn giống như xua đuổi ruồi nhặng, sau đó đạp xe đạp thong thả rời đi. Khỏi phải nói, bác gái vô cùng hối hận, sớm biết như vậy đã nhận ba trăm tệ tiền cảm ơn của ông cụ Lý. Tự chủ trương không nhận tiền, bây giờ tiền mất, con rể rùa vàng trong huyện cũng mất. Vừa quay đầu nhìn thấy trưởng thôn Vương đang nhìn chằm chằm bà ta, trong lòng lại run lên. Bác gái Lục lại nhớ tới Phó Cầm Huy, nói: “Tiểu Phó à, chúng ta bầu bí chung giàn, nào có lưỡi không đụng phải răng, những việc này đều là hiểu lầm.”
Tiêu Thái Liên phỉ phui bà ta: “Phi, hiểu lầm cái rắm, cưỡi lừa tìm ngựa, coi ai ngốc vậy. Thằng cả, thằng hai, thằng ba, thằng tư, chúng ta về nhà.”
Họ đi rồi, nhưng người dân xem náo nhiệt xung quanh chưa đi. Trong thôn chưa từng xảy ra chuyện náo nhiệt như vậy, lần này Lục Hương chịu thiệt lớn, nhưng may mà mọi người biết cô là người gì, chỉ là khinh thường hành vi của nhà tổ nhà họ Lục.
Lục Chiêu Đệ thấy mọi người đều đi an ủi Lục Hương, cô ta thì bị mấy chị dâu nói bóng nói gió. Bà nội Lục và bác gái Lục muốn đi về, ai biết họ muốn đi nhưng người khác không cho. Trưởng thôn bảo họ đến ủy ban thôn viết kiểm điểm, đọc trước mặt người toàn thôn. Hai người nghe vậy đầu cũng kêu ong ong.
…
Người nhà họ Phó về nhà, dày vò cả buổi sáng, chưa ai ăn gì, lúc này vô cùng đói. Chị ba Phó đi vào nhà, tìm đồ ăn còn thừa hâm lại, rồi trộn vào một nồi ăn đối phó. Ai biết mở nắp nồi ra, bánh mì thô lương nở phồng tỏa ra mùi thơm ngọt, mở bên dưới ra, một nồi cháo tạp lương vẫn còn nóng hổi.
Chị ba Phó vội vàng cầm bát đũa nói: “Không ngờ về nhà còn có thể ăn đồ có sẵn?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT