Từ Diện Tư vò nát tờ báo trên tay mình “khốn kiếp, thông tin tối qua vẫn bị lan truyền”.

‘Không xong rồi già!’

“Xảy ra chuyện gì?”

‘Chuyện của Cổ tiểu thư đang đứng đầu hot search!’

“Tra hết tất cả danh sách của bọn ký giả có mặt tại Cổ gia vào tối qua!”

‘Được, tôi sẽ đi làm ngay’

“Cũng tra xem tuần báo nào muốn tham gia vào vụ này thì cho cấm hoạt động”.

Hàn Du đã quen rồi với kiểu bá đạo của Từ Diện Tư, nên cũng không có bất kỳ một biểu cảm dư thừa nào, chỉ là trong thâm tâm có chút chạnh lòng cho những người dám đối đầu với ông chủ của mình.

‘Còn gì nữa không già?’

“Gỡ cái tin tức vớ vẩn trên mạng xuống ngay lập tức”.

‘Tôi sẽ làm ngay’

Từ Diện Tư lạnh lùng nhìn xuống đường phố đang tấp nập người qua lại “tôi cũng muốn biết xem là kẻ nào dám đụng đến Tiểu Hàn, tôi thề kẻ đó sẽ có được những ngày tháng êm đẹp nhất…đặc biệt là nhà họ Mộ, nhớ phải chăm sóc họ Mộ thật chu đáo!”

Cảm nhận được khí lạnh toát ra từ cơ thể Từ Diện Tư, Hàn Du âm thầm lặng lẽ rời đi…anh nghĩ là nên giảm bớt sự tồn tại của mình thì tốt hơn.

…………

Cổ Mộc Anh đang tức giận phừng phừng “mẹ kiếp thật…dám ra tay với nhà họ Cổ của ta”.

Trợ lý riêng của Cổ Mộc Anh chợt hét to “không xong rồi ông chủ!”

‘Chuyện gì?’

//Tin tức tối qua đã đứng đầu hot search, rất nhiều người xỉa xói tiểu thư.

Cổ Mộc Anh tức giận hất văng tách trà “choang…”

‘Đưa máy ta xem’.

Cổ Mộc Anh cầm lấy chiếc lap top từ tay anh trợ lý và bấm vào mục tìm kiếm ‘‘có thấy gì đâu’’.

//Vừa nãy vẫn còn mà.

‘Giờ không có gì!’

Anh trợ lý cầm lấy máy và bấm tìm kiếm ‘‘đúng là không còn nữa’’.

//Chuyện khác còn nghiêm trọng hơn nữa thưa ông chủ!"

‘Còn chuyện gì nữa?’

//Cổ phiếu của Cổ gia chúng ta đang rớt giá.

Cổ Mộc Anh xem xong biểu đồ thì bất lực ngã lưng vào thành sofa.

*Mộc Anh, xảy ra chuyện gì rồi? Sao nhìn anh có vẻ lo âu thế?

Cổ Mộc Anh nhìn Giả Thiên Thiên rồi khẽ thở dài “Cổ thị sắp phá sản rồi, cổ phiếu tụt giá không phanh!”

Giả Thiên Thiên chết lặng “nghiêm trọng vậy sao anh?”

Cổ Mộc Anh không nói gì, bản thân ông không biết nên giải thích thế nào.

Giả Thiên Thiên siết chặt tay, cô không ngờ rằng chuyện này lại ảnh hưởng nghiêm trọng đến Cổ thị như vậy, nếu biết mọi chuyện sẽ như thế này thì cô đã không hành động ngu ngốc như vậy “Minh Nguyệt Hà, cô dám lợi dụng tôi…tôi sẽ không để yên cho cô đâu”.

Thấy mặt mày Giả Thiên Thiên biến sắc, Cổ Mộc Anh khẽ hỏi ‘‘Em sao vậy Thiên Thiên?’’

*Em không sao, em nhớ ra là cần mua thêm một ít đồ dùng.

- Ba!

Giả Thiên Thiên nhanh chân rời đi…sợ phải chạm mặt Cổ Mộc Hàn.

- Giả Thiên Thiên, cô đứng lại đó cho tôi.

Cổ Mộc Anh nhíu chặt mày “Tiểu Hàn, sao lại dùng thái độ này với dì của con vậy?”

Cổ Mộc Hàn cười lạnh “dì của con sao? Mẹ ghẻ thì là mẹ ghẻ…mãi mãi cũng chỉ là mẹ ghẻ!”

Cổ Mộc Anh lạnh mặt “con nói gì vậy?”

- Tối qua là chính cô ta đã hạ thuốc con.

Giả Thiên Thiên khóc nức nở ‘‘Hàn Hàn, dì không có, dì trước giờ vẫn yêu thương con như con ruột của mình. Dì biết con rất ghét dì, nhưng những điều đó không khiến dì ngừng yêu thương con’’.

- Giả Thiên Thiên, cô lại diễn rồi.

*Hàn Hàn à! Dì…

Chát…

- Ba đánh con sao? Ba vì người đàn bà rắn rết này mà ra tay đánh con sao?

Cổ Mộc Anh tức giận lên tiếng “câm miệng!Con quá vô lễ với dì của con rồi, nhiều lần ba không muốn nói, sợ con lại ghét dì nhiều hơn. Bao nhiêu năm qua, dì Thiên Thiên của con đã chịu quá nhiều uất ức rồi, vậy mà vẫn chưa hài lòng con sao?”

- Vậy sao?

*Kìa Mộc Anh, Hàn Hàn vẫn còn nhỏ nên không hiểu chuyện, từ từ rồi khuyên dạy. Sao anh lại ra tay đánh con?

Cổ Mộc Hàn bật cười “Ha ha, Giả Thiên Thiên à Giả Thiên Thiên, sao trước đây cô không đi làm diễn viên vậy?”

‘Đủ lắm rồi Tiểu Hàn, dì Thiên Thiên của con là một người phụ nữ hiền lành, sao có thể làm ra được những chuyện như thế!’

- Vậy à? Hiền lành lắm sao?

Giả Thiên Thiên càng khóc thảm thương hơn “Hàn Hàn, dì biết là con luôn muốn dì ra đi. Được, vậy dì sẽ dẫn Tiểu Ân rời khỏi Cổ gia, như vậy sẽ không khiến con khó chịu nữa”.

Cổ Mộc Hàn gãi mũi “mụ tiểu tam này diễn giỏi thật đấy!”

Cổ Mộc Anh thở dài “Thiên Thiên, em đừng như vậy, em và Tiểu Ân không phải đi đâu cả”.

*Mộc Anh, em không muốn vì em mà khiến Hàn Hàn không vui. Chuyện đêm qua thật sự không phải do em làm.

‘Anh biết mà em, đừng khóc nữa…sưng mắt cả rồi’.

Cổ Mộc Hàn đỡ trán rồi ngao ngán thở dài!

Giả Thiên Thiên đưa ánh mắt khiêu khích về phía Cổ Mộc Hàn ‘‘cô xem, ba cô tin ai?’’

Nhìn khẩu hình trên khung miệng Giả Thiên Thiên, Cổ Mộc Hàn đoán được Giả Thiên Thiên đang nói gì. Cổ Mộc Hàn không muốn nói nhiều, chỉ quay lưng rời đi…

*Tiểu Hàn!

‘Em cứ mặc kệ nó’

Giả Thiên Thiên nghe trong lòng sung sướng lắm, vì chỉ cần Cổ Mộc Anh chán ghét Cổ Mộc Hàn thì Cổ thị sẽ thuộc về Cổ Mộc Ân.

……………

‘Tiểu Hàn, Cổ phiếu của nhà họ Cổ em đang rớt giá!’

- Vậy thì liên quan gì đến em.

Hà Kính Phong cười cười ‘‘em thật sự muốn bỏ mặc ba em sao?’’

- Mặc kệ ông ấy đi anh.

Cổ Mộc Hàn mở lap top ra xem thì không khỏi nhíu mày ‘‘đâu phải là hạ giá, mà là tụt giá không phanh…thế này thì sẽ phá sản mất thôi’’.

‘Em định thế nào?’

- Em sẽ thu mua toàn bộ.

‘Có cần anh giúp không?’

- Cần, anh cho người lập thành một đội quân đi…mua tất cả cổ phiếu của Cổ thị.

…………

‘Già!’

“Chuyện gì?”

'Cổ phiếu của họ Cổ đang rớt giá trầm trọng ’

Từ Diện Tư nhíu mày “Tiểu Hàn còn ở Thủ Đô không?”

‘Như là Cổ tiểu thư vẫn chưa về Bạch Thành’.

Từ Diện Tư cũng vào sàn giao dịch theo dõi…

‘Già, có người thu mua Cổ phiếu của Cổ thị’

“Là ai lại dám liều lĩnh vậy?”

Hàn Du đột nhập vào những tài khoản đang thu mua nhưng không xông vào được.

“Sao rồi?”

‘Không được, kẻ này rất cao tay…không phải là một người, tôi đoán chừng là họ đã thiết lập một đội quân để thu mua’.

“Là ai vậy chứ?”

Hàn Du lắc đầu “tôi không rõ!”

Từ Diện Tư không nói gì, anh đứng phắt dậy và rời đi…anh muốn tìm Cổ Mộc Hàn, sợ cô đang vì chuyện này mà lo lắng. Anh rất muốn cùng cô vượt qua khó khăn này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play