Trong Nhà Thần Tượng Có Ngôi Chùa Đạo giáo

Chương 1 Không thương lượng


21 giờ


Tại công ty giải trí  Hạo Miễu, cửa văn phòng của người đại diện Ngao Ứng Học đóng chặt

Trong phòng có màn hình chiếu rõ ràng và ảnh chụp màn hình Weibo với độ phân giải cao

Hotsearch # ác độc # treo trên cao

Có rất nhiều tiếng la hét, chửi bới trong phần bình luận 

“ Giải trí Xích Thố : Hiện tại người mới thật là kiêu ngạo và ác độc, họ thật sự nói trước mặt tiền bối rằng thời kỳ đỉnh cao của họ đã đi qua, nổi tiếng không được mấy năm. Tôi muốn mắng giải trí Hạo Miễu, thật quá đáng!"

“ Dẫn đầu Bát quái: Ích Ích thật sự thảm, không bối cảnh, không chỗ dựa, cùng cái công ty quản lý rách nát, thật sự bị người mới của giải trí Hạo Miểu giẫm đạp, mắng mỏ, dù sao anh ấy cũng là minh tinh nổi tiếng, anh ấy xinh đẹp và mạnh mẽ đến đáng yêu."

“ Trò chuyện một vòng: Cảm ơn đã mời, tôi có mặt ở hiện trường và tận mắt chứng kiến người mới của giải trí Hạo Miễu kiêu ngạo và độc đoán, mắt cao hơn đầu, không hiểu sao anh ta có thể nói ra những lời như vậy, thật xấu xa, tôi không thể chịu đựng được.”

Ở trong văn phòng có một người trẻ tuổi khuôn mặt tuấn tú đang ngồi 

Một đôi trong suốt và tao nhã, đuôi mặt có đường cong quyến rũ, nhưng dưới khí chất xa cách và lạnh lùng lại lộ ra vẻ đẹp cổ điển tự nhiên 

Cậu hơi ngẩng đầu lên và rất chăm chú đọc những nội dung trên hotsearch.

Nhưng cậu còn chưa đọc xong, đột nhiên có người chặn tầm nhìn của cậu.

"Rút bài đăng của một tài khoản có chứng nhận V  5 vạn và xoá hotsearch #ác độc# 20vạn, Nhược Thương cậu nói cho tôi biết--"  

Mặt Ngao Ứng Học tối sầm, từ trên cao nhìn xuống chất vấn nói:" Cậu rốt cuộc cùng Cố Ích nói cái gì!"

“Không có gì.”

Nhược Thương dùng sức ngửa ra sau, kéo cái ghế lăn ra xa Ngao Ứng Học năm mét 

Ngao Ứng Học trừng lớn cả hai đôi mắt “ Không có gì thì hắn khiến blogger đăng bài mắng cậu ác độc còn thuận tiện bán thảm một đợt?”

“Blogger? Bọn họ không phải nói bọn họ ở hiện trường sao?”

Nhược Thương càng là mờ mịt, Ngao Ứng Học càng là tức giận.

Ngao Ứng Học hét lớn:" Cậu không biết rằng tài khoản tung tin đều là blogger sao?"

Trong giọng nói lộ ra " Cậu đừng giả ngu”, nhưng Nhược Thương trong lòng lại cảm thấy bất lực.

Cậu thật sự còn đang tự hỏi, vì cái gì "Người ở hiện trường" lại đem lời nói cậu nói với Cố Ích xuyên tạc thành như vậy.

Cố Ích cùng cậu là đối tác tiết mục《 tuyệt cảnh chạy trốn》,khi ghi hình chương trình, cậu đã nhìn kỹ Cố Ích và xem vận thế của cậu ta

Căn cứ theo nguyên tắc giúp người làm niềm vui, giúp mọi người làm điều tốt, Nhược Thương nhắc nhở Cố Ích chú ý đến sức khỏe của mình.

Kết quả của nhắc nhở là sau khi chương trình quay xong, cậu bị blogger của Cố Ích đưa lên hotsearch 

Nhược Thương nhớ rõ lời nói của mình, căn bản không hiểu blogger nghe hiểu như thế nào thành "Ngôn ngữ ác độc".

Trước sự nài nỉ của Ngao Ứng Học, Nhược Thương thành thật trả lời:" Em nói-- Tôi xem anh có nét mặt tối đen, khí vận không thuận. Tuổi trẻ làm việc chăm chỉ dễ thu hút những điều không lành. Tôi hy vọng anh ta chú ý nghỉ ngơi vào ban đêm.Để ngăn ngừa bệnh tật và mầm bệnh xâm nhập vào cơ thể."

Ngao Ứng Học nghe xong, trước mắt tối sầm.

Anh đương nhiên biết những chuyện xấu sau lưng Cố Ích, Nhược Thương này hoàn toàn là chỉ vào chính chủ nói: Ha, tuổi còn trẻ đã chịu đựng không được, như vậy kim chủ còn "chơi" được nữa sao?

Nhược Thương hoàn toàn không biết tính chất nghiêm trọng của sự việc, cậu nhìn lướt qua những tờ chi phiếu để xoá bài PR, thở dài một tiếng: " Nếu biết bói miễn phí đắt như vậy, lẽ ra em nên yêu cầu anh ta tính phí trước".

Ngao Ứng Học:……

“ Đây là vấn đề tiền bạc sao?”

Nhược Thương vô tội chỉ chỉ những bài viết đó, “Một cái 5 vạn, nơi này ba bài chính là 15 vạn, lại thêm anh nói xoá hot search 20 vạn, 35 vạn đó!”

" Trên màn hình chỉ có ba bài là vì màn hình quá nhỏ". Ngao Ứng Học sửa lại lỗi của mình: " Tổng cộng có mười bài!".

“Mười bài!” Nhược Thương vẻ mặt khiếp sợ, “ Thêm tiền xoá hotsearch chẳng phải là 70 vạn sao?”

Khuôn mặt xinh đẹp của cậu lộ ra bất lực, đôi mắt trong veo lấp lánh vẻ khó tin.

Ngao Ứng Học không khỏi mềm lòng, Nhược Thương mới mười tám, lớn lên lại nghe lời, trừ bỏ tương đối mê tín, kỳ thật rất có tiền đồ.

Vì thế, anh an ủi nói: “Chúng ta cùng truyền thông Tinh Thần , Tân Lãng có hợp tác, chia ra, chỉ tốn 20 vạn.”

Nhược Thương thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Thật tốt quá, thù lao của chương trình tạp kĩ của em vừa vặn có thể đối phó. Em không muốn chưa kiếm được tiền đã phải nợ công ty".

Cưỡng ép đẩy một minh tinh không có tiếng tâm đi hợp tác với một minh tinh có tên tuổi, bản thân nó liền mang ý nghĩa là cuộc giao dịch tư bản

20 vạn thù lao căn bản không so được ân tình công ty nợ Nhược Thương 

Ngao Ứng Học bị lời nói ngây thơ của cậu chọc cười, phải làm cho cậu ý thức được, ngoài trừ chuyện tiền bạc, là tính nghiêm trọng của vấn đề 

Anh nói: “Blogger và truyền thông Tinh Trần cùng một nhà, blogger trên weibo phần lớn là quân cờ của truyền thông Tinh Trần, Cố Ích muốn bôi đen cậu, thuận tiện kiếm một ít fan, ngay cả cơ hội giải thích cậu cũng không có, cậu hiểu được đây là ý tứ gì sao?”

Nhược Thương tỉ mỉ suy nghĩ, bừng tỉnh đại ngộ, “Em sai rồi……”

Ngao Ứng Học vui mừng gật đầu, không việc nào vui hơn việc biết sai chịu sửa.

Nhược Thương biểu tình nghiêm trọng, “Tướng mạo cậu ta u ám, thì ra không phải mệt nhọc quá độ dẫn tới chướng khí quấn thân, mà là lời nối dối của blogger hết bài này đến bài khác mang tới nghiệp chướng, cậu ta đang giúp công ty cõng khoản nợ ”

Ngao Ứng Học bùng nổ tại chỗ “Đã nói không được mê tín!”

Nhược Thương tiếp tục dịch ra sau 5 mét, rất vô tội nói, “Em chỉ là nói lời thật lòng”

Hiển nhiên Ngao Ứng Học không chấp nhận lời nói 'thật lòng' này 

Anh nói: “Tôi gọi người cho cậu thêm một tiết học khóa 《 ngôn ngữ nghệ thuật 》, cậu phải cố gắng học tốt học cách nói chuyện”

Nhược Thương lại nhắc nhở nói: “Học ca, nếu anh nóng nảy quá độ, liền sẽ ảnh hưởng đến thân thể. Bởi vì người ở thời điểm tức giận, rất dễ dàng đưa đến xúi quẩy.”

Ánh mắt Ngao Ứng Học hung ác muốn ăn người

“ Nếu để cho tôi nghe đến tướng mạo cùng vận khi, tôi liền đóng băng thẻ tín dụng của cậu”

Ngao Ứng Học cho rằng, uy hiếp tiền tài mới là uy h·iếp lớn nhất.

Dù sao thì thẻ tín dụng của Nhược Thương cũng ở công ty

Quả nhiên, ánh mắt Nhược Thương bao hàm kính sợ, đối với người đại diện nghiêm khắc muốn nói lại thôi, cùng với do dự về chuyện nhất định phải nói.…

“Có chuyện mau nói!” Ngao Ứng Học khoan hồng độ lượng.

Nhược Thương siêu nhỏ giọng nói: “Học ca anh gần đây phải chú ý cái mũi của mình một chút”

Ngao Ứng Học cảm thấy không thể cứu được!  

Anh đang bị dị ứng phấn hoa, mọi người trong công ty đều biết mũi hắn có vấn đề, Nhược Thương thật sự lừa hắn chấp nhận mê tín?

Căn bản không thể nào.

Ngao Ứng Học nhìn ra được quỷ kế của Nhược Thương, bước tới cửa, giơ tay mở cửa:" Bây giờ trở về suy --a!"

Bành Dật từ cửa ló đầu vào, kinh ngạc hỏi: “Tiểu Ngao làm sao vậy?”

 Trước mặt là chủ tịch, Ngao Ứng Học nhe răng nhíu mày che lại cái mũi đang bị thương, chạy nhanh nói: “Không có việc gì không có việc gì.”

Nhược Thương muốn đưa tay ngăn Ngao Ứng Học nhưng lại thu trở về.

Cậu gật gật đầu, chào hỏi, “Xin chào Bành tổng.”

Bành Dật vừa thấy cậu, liền đã quên Ngao Ứng Học, “Chuyện Cố Ích tôi biết rồi, buổi tối tôi liền kêu Tinh Trần Ninh Hoa đưa người tới xin lỗi cậu”

Nhược Thương lại chủ động giải thích nói:"Là tôi không biết nói chuyện gây ra hiểu lầm này,đây cũng không hẳn là ý của Cố Nghị, nếu đã xóa hotsearch, xoá bài PR, liền coi như xong"

Một người đã hơn 60 tuổi, lúc thấy Nhược Thương, thái độ khẩn trương, không giống như thái độ đối đãi người nhỏ tuổi hơn, càng giống đối đãi cao nhân hơn 

Ngao Ứng Học nghĩ trăm lần cũng không ra.

Nhược Thương lai lịch không rõ, địa chỉ nhà và trình độ học vấn của cậu đều để trống trong lý lịch, về cơ bản cậu như là xã hội đen

Rất bí ẩn 

Cố tình Bành tổng không để ý, còn rất coi trọng ý kiến của cậu ta

Trước kia, Bành Dật không mê tín như vậy

Chủ tịch dù mê tín nhưng cũng không nhúng tay vào công việc Ngao Ứng Học sắp xếp cho Nhược Thương

Nhược Thương đi rồi, Bành Dật mới nói với Ngao Ứng Học:" Đêm mai tôi mang Nhược Thương đi tham dự tiệc tối từ thiện, cậu sắp xếp  lịch trình trống cho cậu ta"

Ngao Ứng Học nghe xong khẩn trương vô cùng, lịch trình của Nhược Thương trống vô cùng, nhưng hắn sợ chính là hot search vừa mới xoá, tham gia tiệc tối từ thiện có người còn chưa quên 

Ngao Ứng Học xin lỗi nói: “Lần này là tôi không xử lý tốt chuyện Cố Ích ”

“Không phải lỗi của anh.” Bành Dật cười tủm tỉm, gương mặt hiền từ, “Tôi xem truyền thông Tinh Trần tồn tại không được bao lâu, thủ đoạn như vậy nham hiểm, sớm nên đóng cửa.”

Bề ngoài đối tác, bên trong giả dối.

Chủ tịch nói đến thẳng ra, Ngao Ứng Học cũng không dám tùy tiện đáp lời.

Bành Dật dặn dò nói: “Nhược Thương đứa nhỏ này không đơn giản, anh nên nghe nhiều một chút hả nói "

Ngao Ứng Học xoa xoa cái mũi, ngoài miệng chấp nhận, “ Được Bành tổng.”

Nghĩ thầm thấy quỷ, chẳng lẽ nghe cậu nói cái gì khuôn mặt mang điềm xấu, trong bảy ngày tất nhiên có huyết quang tai ương sao?

Đó chỉ là trùng hợp thôi!

Ký túc xá của Nhược Thương ở phía sau công ty 

Ký túc xá dành cho nhân viên, cậu ở trong một căn phòng có một phòng ngủ một phòng khách 

Cậu nghỉ ngơi không bao lâu, trợ lý tiểu Trương ôm một chồng thư tới gõ cửa.

“Đại diện Ngao nói tài liệu này cậu xem trước, anh ta ngày mai sẽ tìm giáo viên huấn luyện lễ nghi giao tiếp cho cậu. Còn có....”

Tiểu trợ lý chần chờ bổ sung nói: "Đại diện Ngao còn nói cậu không được nói đến chuyện mê tín nữa, nếu không sẽ bị cấp trên phong sát*" 

Nhược Thương không hỏi cấp trên là ai mà nói cảm ơn, lấy tài liệu rồi buồn bã vì lịch học của mình 

Xã hội hiện đại thật sự không đơn giản như cậu tưởng tượng, Nhược Thương thật không quen

Cậu sống ở trên núi 18 năm, cả ngày lẫn đêm chỉ xoay quanh cùng khí vận và mệnh lý, cuốn sách đầu tiên nhớ kỹ sau khi sinh ra là « Hư tĩnh* thiên sư bảo cáo » và bức thư pháp đầu tiên là « Cầu phước lành và trường thọ »

Hiện tại muốn cậu không nói đến phong kiến mê tín, nhưng với cậu mà nói đó chính là tất cả hoạt động thường ngày 

Nhược Thương đã quên mình đã bao nhiêu lần ở chân núi ngày đêm luyện tập, đi qua dây thép, vượt qua vách đá, đã trải qua nhiều lần màn trời chiếu đất, cũng hưởng thụ nhân gian bình yên không có việc gì phát sinh

Thế giới càng an toàn, sinh hoạt của cậu càng tĩnh lặng.

Theo lời dạy gia tộc " Thế đạo không loạn không ra ", mấy năm nay, cậu rốt cuộc cũng hiểu lời nói của sư phụ nhiều năm trước nói---

“Thế gian này chỉ sợ đã không cần những đạo sĩ chúng ta ở dãy núi này trừng trị cái ác nêu cao cái thiện”

Nghề gia truyền tràng ngập nguy cơ, Nhược Thương lúc nhỏ ở chùa quá mức an nhàn, liền im lặng sắp xếp hành lý, để lại một lá thư, quyết định xuống núi nhìn xem

Nhưng cậu còn chưa đi đến thành phố lớn, liền ở trên đường núi thuận tay cứu Bành Dật gặp nạn.

Đàn ông trung niên bật khóc vì biết ơn, hỏi cậu có  muốn cái gì không hay là muốn cuộc sống như thế nào 

Nhược Thương suy nghĩ, trả lời nói: Tôi muốn nhìn thế giới và một công việc 

Vì vậy, giống như thần Sông trong truyện rìu vàng rìu bạc Bành tổng nói ra thân phận bản thân là chủ tịch của giải trí Hạo Miểu, giúp cậu quyết định---

Cậu đẹp trai như vậy, thích hợp nhất là làm minh tinh!

Còn đường làm minh tinh cũng không nhẹ nhàng 

Nhược Thương ở giải trí Hạo Miểu học nhảy, học hát, cuộc sống phong phú lại bận rộn không được mấy ngày, đột nhiên phải quay một gameshow lần đầu tiên trong đời 

Sau đó, chương trình quay xong còn chưa bắt đầu nóng lên, cậu đã lên hotsearch 

Ở trên Weibo tuy rằng đều không có chứng cứ nhưng những người trên mắng người khác, một câu lại một câu càng thật

Nhược Thương cảm nhận được sự tươi sáng tập trung ở giới giải trí và sự thù địch đằng sau nó

Rõ ràng không ai nói lại nguyên vẹn lời cậu nói, nhóm người này giống như mắt thấy tai nghe 

Blogger nói cậu ác độc, thì chắc chắc cậu cự kỳ ác độc 

Cậu tiện tay cầm lấy một quyển sách, lật lật, phát hiện ra chân lý : Muốn làm một người được hoan nghênh, đầu tiên phải trở nên khiêm tốn, vì chỉ có người khiêm tốn mới được thế giới này đối xử nhẹ nhàng và tử tế 

Nhược Thương rất là kính nể lật đến trang bìa -- «Làm thế nào chiếm được niềm vui của phú bà »

“……”

Tuy rằng cái tên rất không đáng tin nhưng giảng đạo lý thật sự rất sâu sắc 

Ngôn ngữ nghệ thuật đòi hỏi phải thực hành 

Nhược Thương nghĩ, cậu chưa tìm ra chỗ nào luyện tập ngôn ngữ thích hợp hơn Weibo

Đăng ký một tài khoản không mất nhiều thời gian, luyện tập ngôn ngữ cũng không có chuyện gì 

Nhược Thương học xong quyển sách rốt cuộc cũng hiểu được điều quan trọng nhất để sống trong xã hội hiện đại--nói hay, dễ nói chuyện 

Cậu chau chuốt câu từ, đánh chữ, đăng bài đầu tiên lên tài khoản mới của mình 

Cát Nhân Thiên Tướng: “Cố Ích con đường minh tinh nhấp nhô,  kiếp nạn không ít, bằng vào thiên thời địa lợi nhân hoà trở thành minh tinh hạng nhất , sự nghiệp bận rộn, cũng không thông thuận. Cây cao đón gió, hắn hiện tại thuận gió mà lên, nhưng chưa chắc chờ được lúc đỉnh cao. Hắn tiền đồ tuy rằng tươi sáng, nhưng như cũ tai nạn quấn thân, vận mệnh nhiều chông gai. Cần nhiều hơn chú ý.”

Đọc đến cuối, Nhược Thương rất hài lòng 

Nếu lúc trước cậu nói như vậy với Cô Ích, chắc là sẽ không bị đối phương chỉ trích ác độc 

Còn về hiệu quả, phải đợi fan của Cố Ích đến nghiệm chứng 

Đám fan chỉ cần vài giây đã tìm được tin tức thần tượng nhà mình 

Chỉ chốc lát sau Weibo liền xuất hiện bình luận.

Yêu ích cả đời: " Đúng vậy Ích Ích nhà tôi xinh đẹp nhưng mạnh mẽ, đến nỗi bị một tiểu trong suốt bắt nạt. Đại sư, làm sao mới có thể cho anh ấy đổi vận của mình?" 

Nhược Thương chuẩn bị trả lời: Ích làm việc vất vả, nghỉ ngơi nhiều, chăm sóc tốt sức khỏe 

Cậu bỗng nhiên nhớ lại hotsearch #ác độc#, còn có tiền để đại V kia xoá bài

Vốn dĩ quay xong chương trình kia, cậu có thể có được thù lao 20 vạn, nhưng lại vì xem tướng cho Cố Ích thành ra chẳng còn 

Nếu công ty không có giá nội bộ, đó chính là 70 vạn, không kiếm được tiền lại còn mắc nợ

Đây có thể là trừng phạt xem tướng miễn phí đi

Vì vậy, Nhược Thương đau lòng cùng hối hận, gõ chữ trả lời:" Phá kiếp 100 vạn, không thương lượng"

___★___

(*)Phong sát là một cơ quan tổ chức hay một cá nhân nào đó dùng quyền lực của mình để phong bế nghệ sĩ, không cho nghệ sĩ xuất hiện trước công chúng, ngăn chặn tài nguyên đến với nghệ sĩ.

(*) Hư tĩnh là trạng thái đặc biệt của cơ thể, chỉ xuất hiện trong khi luyện tập Khí công Trường sinh – Trạng thái thăng hoa bậc cao. Khi đi vào trạng thái hư tĩnh thì trong suy tưởng, trong ý nghĩ không có vấn vương gì, không có một nhận xét phân tích một điều gì, phải trút bỏ hết mọi ý nghĩ để cho đầu óc của mình hướng vào mục tiêu tốt đẹp trong khi luyện tập.

15549 từ 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play