Hai bên má Vương Ấu Quân nóng lên: “Tỷ với hắn ta… Ai da, tỷ không muốn gả cho hắn.” Bản thân Vương Ấu Quân cũng cảm thấy có chút lơ mơ, đầu óc cảm thấy rối bời: “Tỷ thích kiểu công tử ôn hòa tựa như ngọc, sao có thể gả cho một nam nhân thô kệch trong quân doanh chứ.”
Cứ nghĩ tới cái dáng vẻ cà lơ phất phơ của Thành Lâm, Vương Ấu Quân lại cảm thấy đau đầu.
Thư Quân nheo mắt cười, dò xét nhìn nàng ấy: “Vậy sao? Nếu tỷ không thích người ta vậy thì tại sao khi ở chùa Linh Sơn, vừa mới nhìn thấy hắn ta thì tỷ đã nhào qua?”
Chuyện này thì dù Vương Ấu Quân có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng chẳng rửa sạch tội: “Còn không phải là tỷ đuối lý sao, hắn ta cứ bám lấy chuyện đó mãi không buông. Mà tỷ cũng thật là, không hiểu sao lúc đấy đầu óc lại nóng lên làm ra chuyện mất hết liêm sỉ như vậy. Trời ơi, Quân Quân, lúc đó tỷ bị dọa sợ chứ không có ý gì khác đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT