Suy nghĩ xoay chuyển qua lại trăm ngàn lần, cuối cùng quyết định không làm nữa.

Khi chỉ còn sót lại một viên thuốc cuối cùng, Thư Quân cắn lấy một nửa, rồi cầm nửa viên đó đến tiệm thuốc nhờ dược sư pha chế, nhưng người đó lại ngửi một cái rồi cũng lắc đầu.

"Tiểu cô nương, thật sự không phải là ta không giúp người. Chưa tính đến phương thức điều chế của những viên thuốc này có giá bao nhiêu, chỉ cần lấy các dược liệu trong đây ra mà nói thôi, mỗi loại đều là bảo vật quý hiếm từ trời nam đất bắc. Lão đã ở trong cửa hàng này được mười năm rồi, nhưng cũng khó mà gặp qua được vị thuốc như thế này, không bột đố gột nên hồ, không có nguyên liệu để có thể tạo ra nó được.”

Thư Quân nghe vậy thì trong lòng trầm xuống, vừa biết ơn lòng tốt của Bùi Việt, lại càng cảm thấy đau khổ hơn. Nàng cứ luôn có cảm giác chính mình đã làm trì hoãn việc chữa trị của mẫu thân, suốt dọc đường trở về Thư gia, hồn vía nàng cứ ở trên mây, sau đó kể lại chuyện này cho Tô thị, bà ấy thản nhiên nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play