Một hồi sau, Tiêu Kinh Sơn giặt xong tã, lấy tay gạt tuyết đọng trên dây thừng phơi đồ một cái, đem tã treo lên.
Bùi Chiếm Phong thấy thế có chút lạ lùng: “Bên ngoài trời lạnh, treo đồ ở ngoài không sợ kết băng sao?”
Tiêu Kinh Sơn giải thích nói: “Thường ngày đều phơi bên bếp lửa nhưng hôm nay bên bếp lửa phơi chật đồ rồi, chỉ có thể treo tạm ở đây, bên trong khô mới lấy vào phơi.”
Bùi Chiếm Phong lúc này mới hiểu, chợt nói: “Thì ra là như vậy.”
Mọi người ở một bên nghe, không khỏi gật đầu nói: “Tiêu đại ca ở ngoài chiến trường thì màn trời chiếu đất, hôm nay về nhà giặt tã cũng không thể gây trở ngại.”
Mai Tử đứng bên cửa sổ nghe lời này, không nhịn được “Phốc” cười ra tiếng, nhẹ nhàng điểm điểm tâm mi đứa bé đang ngủ say, nhẹ giọng nói: “Thấy không, Đại tướng quân phụ thân ngươi đang ở ngoài giặt tã cho tiểu bảo bối ngươi đấy, sau này lớn lên ngươi phải có tiền đồ mới được.”
Hôm nay giặt tã xong, Tiêu Kinh Sơn nhìn bông tuyết nhẹ nhàng rơi đọng trên yên ngựa ngoài kia một chút, rồi nhìn lại này đám huynh đệ cướp đường lâu ngày không gặp, không khỏi nhớ tới một vấn đề quan trọng hôm nay:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play