Mai Tử vỗ về bụng mình một lúc sau, chỗ đó rất yên tĩnh, không có bất kỳ dấu hiệu nào, cứ thế nàng cũng không biết thì ra bụng mình đã có một cái gì đó.
Nàng nhớ tới mấy ngày nay nàng vừa cắt cỏ vừa cưỡi lừa, không tránh được khẩn trương: “Đứa bé có sao không, ta không làm nó bị thương chứ?”
Tiêu Kinh Sơn cầm lấy tay nàng, an ủi nói: “Đứa bé không sao, chỉ cần nàng dưỡng thân thể an thai cho tốt, không cần nghĩ nhiều quá là được.”
Mai Tử vội vàng gật gật đầu, nhanh chóng xoa xoa nước mắt: “Tốt, vậy ta không khóc.” Vừa nói nàng vừa cúi đầu nhìn cánh tay phải hắn tự băng bó một chút, không nhịn được đau lòng nói: “Nhưng tay của chàng thành ra như vậy rồi.”
Tiêu Kinh Sơn cũng không để ý, cười nói: “Cánh tay này là báo đáp ân tình hoàng thượng đối với ta năm ấy, từ nay trở đi, chúng ta cầu quy cầu đường quy đường, ta không thiếu người khác cái gì nữa.”
Mai Tử xuyên qua đôi mắt mông lung lệ nhìn gương mặt kiên nghị của nam nhân mình, cuối cùng gật đầu nói: “Được, chúng ta đi, trở về thôn núi của chúng ta.”
Tiêu Kinh Sơn lắc đầu nói: “Chúng ta rời khỏi kinh thành trước, chờ ra khỏi thành rồi tìm một nơi an tĩnh cho nàng dưỡng thai vài ngày đã.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT