Mai Tử thấy A Mang ấp a ấp úng, trong lòng không có hảo cảm, lạnh mặt nói: “Hắn là phu quân của ta, trước kia hắn như thế nào đương nhiên hắn sẽ nói cho ta biết, ngươi cần gì ở đây đâm chọt gây xích mích.” Trong lòng nàng chợt cảm thấy có chút hối hận khi giữ A Mang ở đây, nàng không muốn nghe A Mang nói về Tiêu Kinh Sơn như thế.
A Mang thấy nàng như vậy, biết nàng hiểu lầm rồi, vội la lên: “Ta là có ý tốt, ngươi căn bản không biết chuyện trước kia.”
Mai Tử trong lòng càng tức giận: “Ngươi không cần cho ta biết, ta căn bản không muốn biết! Ngươi vẫn nên nhanh nhanh đi ra ngoài đi, tránh cho người khác biết chuyện còn cho rằng ta với ngươi có gì mập mờ!”
A Mang nghe vậy, cắn răng hạ giọng hô: “Ngươi cho rằng hắn đường đường là một Đại tướng quân, vì sao hắn rời triều đình mà ngay cả một người thân cũng không có? Ngươi biết vì sao sao?”
Mai Tử nhíu mày phản bác nói: “Không có thì như thế nào, không có không phải chuyện gì sai, nguyên nhân chính là vì hắn không có người nhà nên trở về mới cưới ta.”
A Mang không đoái hoài đến hành động dường như muốn bưng lỗ tai của Mai Tử, cắn răng cắn lợi mà nói: “Bởi vì mọi khuê tú trước kia hoàng thượng tứ hôn cho hắn, tất cả đều xảy ra chuyện! Không một ai thoát khỏi rủi ro!”
Mai Tử nghe mà ngây người, hé ra cánh môi hồng nhuận nhưng không nói được gì, nàng không hiểu chuyện rủi ro là ý gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT